Editor: Trà Đá.
Sau khi thả người đi rồi, trợ lý có chút không hiểu.
“Ông chủ, cứ thả hắn đi như vậy sao? Lỡ như là người bên nhà họ Hoắc thì sao?”
“Không đâu.” Hoắc Lâm biểu lộ rất thản nhiên.
Trước đó mấy ngày, Hoắc phu nhân nhìn thấy anh chắc chắn còn đang rất tức giận, mấy ngày nay Hoắc Tu Thần ở nhà chăm sóc cho bà ta, không có thời gian làm mấy chuyện nhàm chán đâu.
Mà Hoắc Tu Thần cũng không ngu, hắn chụp hình thân mật của anh và Nam nhị tiểu thư được gì? Mặc dù nhà họ Nam cố ý để Nam Từ thay Nam Châu gả qua nhà họ Hoắc, nhưng chuyện này thì bên nhà họ Hoắc không biết.
Cho nên anh và Nam nhị tiểu thư có xảy ra chuyện gì thì cũng chẳng làm sao.
Anh tin tưởng lời nói của tên chụp hình lén kia, đoán chừng là cô gái nào đó muốn theo đuổi anh nên bày ra mấy trò này.
Nên anh cũng không để cho hắn xóa ảnh, cũng chính là mượn cơ hội này để đối phương hết hi vọng.
Bớt một người nhớ thương anh, anh cũng bớt một phiền phức.
Trợ lý không đoán ra được suy nghĩ của anh, nghĩ nghĩ, còn nói: “Hôm nay chỉ có hai cuộc họp nội bộ công ty, không gấp lắm, ngài muốn hoãn đến ngày mai không? Ngài muốn về nhà nghỉ ngơi một chút không ạ? Tối hôm qua…”
Hoắc Lâm bị bệnh mất ngủ, ai ở gần cũng biết. Ngày thường anh phải thường xuyên dùng thuốc ngủ, nếu gặp chuyện cần xử lý, thì anh có thể không ngủ mấy ngày liền.
Mà hôm qua anh lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chap-ngot/785575/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.