Editor: Trà Đá.
Nam Từ cũng không hiểu tại sao sự tình lại phát triển như vậy, cô bị phạt phải ngồi chải lông chó.
Con chó này tên Lucifer, cơ thể rất lớn, dáng dấp cũng cực kỳ hung hăng, nhưng Nam Từ đã tiếp xúc qua nó, ngoài ý muốn phát hiện ra tính cách của nó cũng rất ngoan ngoãn.
Ít ra…
Lúc cô chải lông cho nó, nó không hề cắn cô, cũng không sủa loạn xạ nữa.
Tóm lại, so với ban nãy thì bây giờ coi như tốt hơn nhiều.
Ít ra cô không còn nơm nớp lo sợ nó nữa.
Cho nên cô vừa chải lông cho Lucifer, vừa len lén liếc nhìn Hoắc Lâm.
Theo lời dì Chu nói, thì tam thiếu gia nhà họ Hoắc bây giờ mới 25 tuổi, vốn là con thứ hai nhà họ Hoắc, không hiểu sao bây giờ lại xếp thứ ba, cái này nói ra rất dài dòng.
Trên Hoắc Lâm còn có một người anh trai, lúc anh trai Hoắc Lâm hơn hai mươi tuổi thì Hoắc lão gia và Hoắc phu nhân có Hoắc Lâm, xem như lớn tuổi lại có con.
Hai người lớn trong nhà xem Hoắc Lâm như sinh mạng, từ khi vừa mới sinh ra đã cưng chiều đến tận trời, sau này anh trai Hoắc Lâm có con trai cũng không được coi trọng như Hoắc Lâm.
Nhưng ông trời lại không chiều lòng người, một đứa bé được cưng chiều bị lạc đường lúc năm tuổi.
Lúc ấy Hoắc phu nhân không thấy con trai về nhà, thì cảm giác bầu trời sụp đổ. Ngày nào cũng khóc, đại khái qua hơn một tháng, vẫn chưa tìm được con trai, tinh thần bà ta bắt đầu bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chap-ngot/785571/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.