Mẫn Hy đi qua Phó Ngôn Châu, nhìn về phía ngăn tủ đựng rượu sau lưng anh, ánh đèn vàng mờ từ đỉnh tủ chiếu xuống phản chiếu lên khung kính của cửa tủ, mờ mờ nhìn được bóng hình cao ráo của anh trên đó.
“Em còn chưa tặng quà kết hôn cho anh.”
Mẫn Hy cầm điện thoại lên tiếp tục sửa ảnh, bởi vì quà kết hôn anh tặng, giọng cô cũng trở nên nhẹ nhàng hơn: “Sau này sẽ tặng bù cho anh để bày tỏ thành ý của em.”
“Không cần.” Phó Ngôn Châu cầm chiếc bật lửa ở góc bàn lên, “Anh cũng không thiếu gì cả. Em không chọc giận anh đã là món quà có thành ý nhất rồi.”
“…”
Bầu không khí vui vẻ giữa hai người họ trước giờ chưa từng duy trì được một phút.
Phó Ngôn Châu không cảm thấy lời mình nói có gì không đúng, Mẫn Hy tiếp tục trầm mặc, anh cũng không nghĩ nhiều.
Bên cạnh bánh kem có hai loại nến, anh cầm qua bóc ra.
Thư ký Bạch đặc biệt dặn dò tiệm bánh chuẩn bị hai loại, một loại là số tuổi của anh, loại còn lại có hình hoa hồng trắng, chuẩn bị cho Mẫn Hy.
Anh cắm cả hai loại nến lên bánh kem, số tuổi cắm gần ở phía mình, còn cây nến hình hoa hồng cắm ở phía hướng về Mẫn Hy.
“Cạch” một tiếng, Phó Ngôn Châu bật bật lửa.
Mẫn Hy chỉnh ảnh xong, nhìn về phía nến trên bánh kem bỗng thấy ngạc nhiên, không ngờ anh lại chủ động cắm cả hai loại nến.
Cô đứng dậy, không quên dặn anh:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chap-mong-tieu-nhi/2763025/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.