Đôi chân dài thẳng tắp trắng nõn của cô ở trước mắt anh rất ảnh hưởng đến công việc.
Phó Ngôn Châu nhìn trái nhìn phải, trên tay vịn sô pha có chăn, anh kéo tới đắp lên cho cô, không hiểu tâm lý của cô: “Đặt chân trên đùi người khác có thể khiến em thấy thoải mái hả?”
Mẫn Hy hào phóng thừa nhận: “Ừm.”
Đăng nhập vào hộp thư, cô lại nói: “Cũng có thể ngăn ngừa bệnh giãn tĩnh mạch khi về già.”
Phó Ngôn Châu cạn lời mất một lúc lâu.
Nhiệt độ trong phòng không thấp như vậy, hai chân Mẫn Hy được bọc trong chăn, cô chê nóng.
Cô đá chăn: “Em không lạnh, lấy nó xuống, nóng quá.”
Phó Ngôn Châu vẫn thờ ơ, không chỉ không lấy xuống, còn đặt mấy văn kiện đè lên chăn ký tên, hai chân cô không thể nhúc nhích, rung cũng không làm rơi chăn được.
Anh thì thầm: “Lấy chăn xuống thì anh nóng.”
Mẫn Hy lúc ấy không kịp phản ứng lời này là có ý gì.
Phó Ngôn Châu ký chữ ký rồng bay phượng múa của mình lên văn kiện, nghiêng mặt nhìn cô: “Trong lòng thoải mái hay cơ thể mát mẻ, em chỉ được chọn một cái, muốn tiếp tục để chân lên đùi anh, thì phải thành thật che chân, bằng không em bỏ chân xuống.”
Mẫn Hy bất giác, cái gọi là nóng của anh chính là khô nóng ở phương diện kia.
Cô không còn lộn xộn nữa, để anh tập trung làm việc.
Phó Ngôn Châu đóng lại tập văn kiện đã ký đặt sang một bên, cầm lấy một tập văn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chap-mong-tieu-nhi/2763017/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.