Phó Ngôn Châu đang nghe phó tổng giám đốc báo cáo công việc, chờ đối phương nói xong anh mới xem điện thoại di động, năm phút đã trôi qua.
Cô muốn cùng anh chọn nhẫn, anh trả lời: [Mắt thẩm mĩ của anh rất bình thường.]
Mẫn Hy đã tắt máy.
Phó Ngôn Châu đợi hai phút, Mẫn Hy không trả lời anh.
Không biết bắt đầu từ khi nào, chỉ cần Mẫn Hy bày ra chút tính xấu, ôm giận một mình không để ý anh, anh sẽ tự giác kiểm điểm lại chính mình xem có chỗ nào chọc cô mất hứng hay không.
Anh nói mắt thẩm mĩ của anh rất bình thường, có lẽ cô lòng dạ hẹp hòi lại lý giải thành anh không muốn đi chọn nhẫn cùng cô.
Phó Ngôn Châu thu hồi tin tức trước đó, chỉnh sửa lại: [Vậy đợi em công tác về chúng ta cùng đi chọn.]
Đợi vài phút, Mẫn Hy vẫn không trả lời anh.
Phó Ngôn Châu đột nhiên nhận ra có thể máy bay đã cất cánh, cô không đọc được tin nhắn.
Đặt điện thoại xuống, anh dặn dò phó giám đốc: “Phía bên Giang Thành không cần vội, cứ chờ thêm, đợi cuộc đàm phán lần tới chúng ta hẵng quyết định.”
Hác Bội gật đầu tỏ vẻ đã hiểu: “Chính sách ưu đãi thuế còn rất nhiều điểm cần đàm phán, tôi chờ phía công viên Giang Thành chủ động liên hệ tới.”
Anh ta đóng văn kiện lại, xin chỉ thị: “Phó tổng, bữa tiệc tối nay anh đi qua hay là?”
“Anh cứ đi đi.” Phó Ngôn Châu sờ qua hộp thuốc lá trên bàn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chap-mong-tieu-nhi/2763008/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.