Chu Dục Sơ bất lực mím môi, lên tiếng nhắc nhở cô.
Nụ cười trên khuôn mặt Khương Vãn Ý cũng nở theo: "Đúng vậy! Chu Dục Sơ, lâu rồi không gặp, sao cậu lại ở đây?"
"Đi làm."
Hai chữ ngắn gọn súc tích, có phần hơi trái ngược với khuôn mặt ôn hòa của anh ấy.
Khương Vãn Ý gật đầu, định hỏi thêm điều gì, thì sắc mặt Chu Dục Sơ thay đổi, bước lên một bước, nhíu mày giơ tay, trong mắt thoáng chút bực bội.
"Tôi không đánh phụ nữ, nhưng cô hơi đáng ghét, có lẽ đây là một ngoại lệ."
Lời này của cậu rõ ràng không phải nói với Khương Vãn Ý.
Ngơ ngác quay đầu, nhìn Lâm An An phía sau, Khương Vãn Ý trợn trắng mắt.
Người phụ nữ này đúng là dai như đỉa.
"Cô từ đâu chui ra vậy?"
Lâm An An bị người ta nắm lấy cổ tay, đau đến nỗi đôi mắt đỏ hoe.
Nhưng cô ta vẫn không chịu khuất phục, mắng Chu Dục Sơ xong, quay đầu giơ tay còn lại định tát vào mặt Khương Vãn Ý.
Lần này, Khương Vãn Ý thậm chí không cần né tránh, Chu Dục Sơ cao một mét tám mấy, dễ dàng khuất phục Lâm An An.
"Cô ta là kẻ thù của chị sao?"
Chu Dục Sơ vừa giữ chặt Lâm An An, vừa né tránh sự tấn công của đôi giày cao gót của cô ta, tranh thủ hỏi Khương Vãn Ý một câu.
Khương Vãn Ý vừa dựng thẳng chậu phát tài trên mặt đất, tiện miệng đáp: "Trước đây là vậy, bây giờ tôi không để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chap-me-muoi/3444893/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.