Tần Tuyên Tuyên nhìn Đỗ Mộ Ngôn không chớp mắt, biểu hiện của hắn vô cùng chân thành, không giống đang nói dối.
Chốc lát Tần Tuyên Tuyên nhẹ nhàng thở ra. Tuy cô có nghi ngờ, nhưng trong tiềm thức, cô muốn tin Đỗ Mộ Ngôn, đó là sự lên án vô cùng nghiêm trọng. May mắn, may mắn Đỗ Mộ Ngôn đã phủ nhận.
"Vô cùng xin lỗi, em không nên nghi ngờ anh." Tần Tuyên Tuyên nói.
Đỗ Mộ Ngôn nhoài người ra cầm tay cô, nhìn sâu vào mắt cô khoan dung cười nói: "Anh hiểu mà, trước kia là anh không đúng, sau này anh sẽ không làm em giận nữa."
Đỗ Mộ Ngôn nghĩ, chuyện camera theo dõi bị lộ cũng tốt, hắn và Tuyên Tuyên không ngừng va chạm với nhau, sớm muộn gì họ cũng sẽ trở thành duy nhất của nhau.
Hòa giải với Đỗ Mộ Ngôn, tâm trạng buồn bực hai ngày nay của Tần Tuyên Tuyên tốt lên không ít, cô lộ ra nụ cười hiếm có, "Nói như là em bá đạo lắm vậy."
"Đương nhiên là không phải rồi." Đỗ Mộ Ngôn đứng dậy đi sang ngồi cạnh Tần Tuyên Tuyên, dịu dàng nói "Tuyên Tuyên, trong lòng anh, em là người dịu dàng nhất, lương thiện nhất."
Tần Tuyên Tuyên bị hắn tâng bốc đến mức ngượng ngùng. Bây giờ cô đã hiểu, lời nói tình nhân trong mắt hóa Tây Thi đúng là chân lý mà, cô thật sự không cảm thấy mình tốt ở điểm nào, nhưng trong miệng Đỗ Mộ Ngôn thì cô lại chẳng khác gì tiên nữ trên trời.
"Không còn sớm nữa, anh mau về đi." Tần Tuyên Tuyên nhanh chóng đứng lên tiễn khách, nhưng tầm mắt cứ lảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chap-linh-lac-thanh-ne/1525817/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.