Tần Tuyên Tuyên liên lạc với Lý Tái, phiền hắn đưa Đường Thi quay lại. Hai người Lý Tái vốn cũng chỉ để Tần Tuyên Tuyên với Đỗ Mộ Ngôn được ở riêng với nhau nên mới rời đi, cũng không đi xa, bởi vậy nên Tần Tuyên Tuyên mới gọi một lát hai người đã nhanh chóng về đến nơi. 
Tần Tuyên Tuyên vốn định cùng Đường Thi gọi Taxi về, nhưng Lý Tái lại kiên trì muốn đưa hai người về nhà nên cô cũng chỉ có thể nhận lấy ý tốt của hắn mà thôi. 
Đến dưới nhà họ Tần, thấy xe của Lý Tái đã đi xa, Đường Thi bỗng thở ra một hơi, " Nghẹn chết em rồi, chị, chị mau nói cho em biết, cuối cùng thì vị Đỗ tổng kia là sao?" 
Cô kéo cánh tay Tần Tuyên Tuyên, hai mắt sáng lên đầy tò mò. 
"Chúng ta đi lên trước đã, tối nay sẽ nói cho em." Tần Tuyên Tuyên bị hai tròng mắt thiện lương của Đường Thi nhìn đến ngượng ngùng, nhanh chóng giúp cô bé xách hành lý lên lầu. 
"Chị, em tự đem lên!" Đường Thi đưa tay muốn cướp lại hành lý của mình. 
Tần Tuyên Tuyên nắm lấy tay cô bé cười nói: "Không phải em mệt mỏi hay sao? Cho em nghỉ ngơi một chút." 
"Chị, chị thật sự là quá tốt!" Đường Thi không cãi lại Tần Tuyên Tuyên được chỉ đành cười cười. 
Đường Thi đến dĩ nhiên là khiến Đường Vi phải cằn nhằn một hồi lâu, bà trách Đường Thi không báo trước, vốn định để Tần Quốc Đống đến nhà ga đón cô bé. Đường Thi cười hì hì nói bản thân đã trưởng thành rồi, đừng coi cô là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chap-linh-lac-thanh-ne/1525807/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.