"Uhm..." 
Tần Tuyên Tuyên khó chịu. Rên rỉ một tiếng, Đỗ Mộ Ngôn như điện giật rút tay về, nhìn cô tự nhiên tỉnh lại, đáy mắt điên cuồng cùng tình dục bị cực lực áp chế. 
Hắn thống khổ nắm chặt tay thành quyền, vẻ mặt dần dần vặn vẹo đứng lên. 
Những tưởng tượng tốt đẹp mà hắn trải qua, giờ hắn không thể làm nữa! Ông trời đã cho hắn cơ hội một lần nữa, hắn không thể tự tay hủy diệt nó! 
Đỗ Mộ Ngôn nâng mắt lại nhìn về phía Tần Tuyên Tuyên, giống như con rối bị khống chế tâm thần, chậm rãi dựa vào đi qua xoa hai gò má của cô. Cảm xúc ấm áp, mềm mại đó làm lòng hắn rung lên, kìm lòng không được lộ ra một nụ cười. 
Cúi người xuống, môi hắn run run, chậm rãi dán lên đôi môi đỏ mọng, kiều diễm của cô, nhẹ nhàng nghiền nát, lại nhịn không được mà đưa lưỡi liếm láp vành môi cô, rất nhanh đôi môi đã trở nên ướt át. Hắn không dám dùng sức, cũng không dám lưu lại dấu ấn gì. 
Nâng mình lên, nhìn dưới thân là cô gái với đôi môi trơn bóng, đỏ mọng, thân mình hắn trở nên căng thẳng, tay nhìn không được mà luồn xuống dưới, mơn trớn thân thể với đường cong lả lướt, thẳng đến chỗ làn váy. Cô hôm nay mặc một bộ váy đỏ liền thân, càng làm tôn lên làn da trắng nõan của cô. 
Nuốt nước miếng, ánh mắt thâm thúy, tay Đỗ Mộ Ngôn run run đem làn váy cô kéo lên cao, dần dần lộ ra chiếc quần lót màu trắng thuần khiết, phía dưới đó là hình dáng no 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chap-linh-lac-thanh-ne/1525777/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.