Tân Nguyệt không nói những lời như giám sát, giam cầm, nhưng vẻ mặt của cô đã nói rõ lên tất cả.
” Em nói em yêu chị, nhưng tình yêu không phải như vậy. Dịch Tuyên, em không thể đối xử với chị như vậy được. “
Cô nói rất uyển chuyển, ngay cả ánh mắt cũng không từng rơi vào trên người hắn. Mặt mày cúi xuống lộ ra mệt mỏi cùng bất đắc dĩ, nhu nhược đến mức khiến Dịch Tuyên mơ hồ cảm thấy đau lòng.
” Chị không phải là thú cưng của em, cũng không phải là một đối tượng em đặt trong nhà. Em không thể kiểm soát cuộc sống của chị như thế này, khiến chị mất tất cả tự do mà chị vốn nên có. “
” Em không có ý đấy.” Dịch Tuyên khẩn trương giải thích, ” Em không có ý muốn nhốt chị ở nhà. Chị có thể đi ra ngoài, chị có thể đi gặp bất cứ ai, chỉ cần để cho em ở lại với chị, hoặc cho em biết nơi chị đã đi, hoặc, hoặc chị cho em biết một cách, miễn là em có thể xác định sự an toàn của chị ngay từ đầu. “
” Chị không thể!”
Giọng điệu của Tân Nguyệt đột nhiên tăng lên khiến hai người đều sửng sốt.
Nhìn Dịch Tuyên lộ ra vẻ kinh ngạc, Tân Nguyệt ảo não nhíu mày.
Cô hạ thấp giọng điệu của mình một lần nữa và nói: “Dịch Tuyên, tự do bị giám sát không phải là tự do thực sự.” Chị cần thời gian để ở một mình. Chúng ta không thể dính vào nhau mỗi ngày như một đứa trẻ, như vậy hoàn toàn xâm chiếm mối quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chap-khong-muon-roi-xa/1664849/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.