Tân Nguyệt chân trước vừa bước vào khách sạn, chẳng bao lâu sau liền lập tức nhìn thấy Dịch Tuyên cũng chạy đến.
Không biết Tân Nguyệt đã đến từ lúc nào, Dịch Tuyên vô cùng lo lắng chạy thẳng về hướng thang máy, giống như chỉ cần hắn tới trễ một giây, Tân Nguyệt liền sẽ bị Triệu Khải đem đi ăn thịt, vẻ mặt u ám đến đáng sợ, bàn tay vô thức đụng đến chiếc nhẫn ở túi bên phải càng làm cho hắn thêm nóng lòng khó chịu.
Thang máy vừa mới dừng lại, Dịch Tuyên liền nóng lòng khẩn trương lao thẳng hướng về phía nhà Triệu Khải nhanh như một cơn gió.
Hắn mạnh mẽ gõ cửa dồn dập, có chút ngạc nhiên pha lẫn vui mừng khi nhìn thấy Tân Nguyệt ra mở cửa.
Thấy Dịch Tuyên đã đến, Tân Nguyệt nhướng mày có chút kinh ngạc .
“Nhanh như vậy đã đến rồi sao?”
Giọng nói của cô thực thờ ơ và lãnh đạm đã thổi bùng lên ngọn lửa tức giận trong lòng Dịch Tuyên, chính giọng nói đó như tựa hồ nhắc nhở cho hắn biết cô ấy không hề cảm thấy vui vẻ khi hắn đã đến sớm như thế.
Hắn vội vàng đem Tân Nguyệt đè vào tường, tới gần nghiến răng nghiến lợi nói: ” Chị là muốn chọc giận em sao?!”
Tân Nguyệt nghe thấy giọng nói của hắn có vẻ tức giận, không nhịn được cong cong khóe môi có chút hả hê.
“Chọc giận em rồi sao?” Cô giương mắt chăm chú theo dõi từng biểu cảm của hắn, thấy vẻ mặt khẩn trương của hắn liền vô cùng thích thú, nảy sinh ý định muốn đùa giỡn với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chap-khong-muon-roi-xa/1664846/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.