Dịch Tuyên không ngạc nhiên khi thấy Tân Nguyệt ở Thừa Kiến.
Trong phòng họp lớn, cô đang ngồi với Giang Mỹ, Dịch Kỳ sợ sệt trốn sau lưng cô, có một người đàn ông trẻ mặc âu phục, chân mang giày da bên cạnh Giang Mỹ, trông giống như một luật sư.
Nhìn thấy anh đi vào cùng với La Bưu, những người có mặt ở đây đều rất kinh ngạc.
Dịch Tuyên thu hết vẻ mặt của bọn họ vào mắt, bước tới, chọn một vị trí không quá xa Tân Nguyệt, ổn định ngồi xuống, hai chân dài gác lên mặt bàn, tư thế thản nhiên như đang ở nhà mình.
Cảm nhận được ánh mắt khiêu khích của hắn, ánh mắt Tân Nguyệt hơi thay đổi.
Cô nghiêng người về phía Dịch Tuyên, thấp giọng hỏi: “Em làm gì ở đây? Ai cho em xuất viện?”
Giọng Tân Nguyệt rất nhỏ, Dịch Tuyên giả vờ như không nghe thấy.
Vì Giang Mỹ đang ở bên cạnh nên Tân Nguyệt không tiện so đo với Dịch Tuyên.
Cô đưa ánh mắt bất mãn nhìn La Bưu.
Vừa rồi khi cô gọi điện cho La Bưu, Dịch Tuyên chắc chắc đã ở đó, và hắn hẳn cũng đã nghe thấy cô bảo hắn đừng xuất hiện.
La Bưu đúng là né tránh ánh mắt của cô.
Anh ta ngồi xuống bên cạnh Dịch Tuyên.
Mục đích của những người ngồi đây hôm nay ai cũng rõ, lần này Giang Mỹ cũng đã lên một kế hoạch hoàn chỉnh. Cô ta trở lại Thành phố Z chỉ mới một ngày trước khi trực tiếp đến Thừa Kiến, điều này cho thấy mục đích của cô ta lần này mạnh mẽ như thế nào.
“La Bưu, đã lâu không gặp.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chap-khong-muon-roi-xa/1664829/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.