La Bưu không ngờ được Dịch Tuyên sẽ quang minh chính đại để những thứ đó trong máy tính như vậy, càng không nghĩ được anh ta chỉ để Tân Nguyệt đến chăm sóc Dịch Tuyên một chút thôi, sao cô ấy lại đi xem máy tính của Dịch Tuyên chứ.
Lúc Dịch Tuyên chạy ra ngoài, vẻ mặt anh ta chưa từng kích động như vậy bao giờ.
La Bưu không phải kiểu người tinh tế, nhưng cũng mơ hồ cảm giác có vẻ chuyện có vẻ lớn rồi.
Điện thoại Tân Nguyệt liên tục trong trạng thái không người nghe máy, Dịch Tuyên lấy xe của La Bưu, nhanh chóng chạy đi.
Trong lòng hắn rất lo sợ.
Dịch Tuyên về nhà trước, trong nhà không có người.
Hắn quay ra đi đến đại học Z.
Bây giờ đang trong kỳ nghỉ đông, xung quanh trường vắng vẻ ảm đạm.
Hắn lại càng thêm bất an lo sợ, không nghe thấy âm thanh của Tân Nguyệt, tim hắn như bị ai lấy đi mất.
Những nơi bình thường Tân Nguyệt hay đến hắn đều tìm đến.
Trong xe không mở điều hòa, không biết do nhiệt độ trong xe thấp hay do còn bị sốt nhẹ, cả người Dịch Tuyên rét run từng đợt, đến tay nắm vô lăng cũng hơi run run.
Hắn không nghĩ ra được cô có thể đi đâu nữa, còn chỗ nào có thể đi?
Đột nhiên điện thoại hắn vang lên.
Sau khi nhận điện thoại, đối phương tự nhận là người giao hàng.
“Có một cô gái tên Tân Nguyệt có gửi anh hai hộp đồ, anh có ở nhà không ạ?”
Là Tân nguyệt gửi cho anh sao?
Dịch Ngôn nhăn mày, lạnh giọng nói: “Bây giờ tôi quay về.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chap-khong-muon-roi-xa/1664827/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.