Giang Mỹ thay cho Dịch Kỳ chiếc váy bé thích và đôi giày da nhỏ màu hồng nhạt,Tân Nguyệt cầm lấy tay Dịch Kỳ xinh đẹp giống như một cô công chúa nhỏ vậy.
"Chị Nguyệt, em đã chuẩn bị xong rồi! Chúng ta nhanh đi ra ngoài chơi thôi!"
Dịch Kỳ xuất hiện đánh vỡ bầu không khí im lặng giữa hai người Tân Nguyệt và Triệu Khải.
Tân Nguyệt bị Dịch Kỳ kéo tay, cười: "Được rồi, chúng ta lập tức sẽ xuất phát."
Cô cười với Dịch Kỳ, ngước mắt lên lại thấy Giang Mỹ vẫn mặc bộ quần áo mà lúc sáng đã tới cửa tìm kia, cô hỏi: "Dì Giang Mỹ, dì không đi cùng chúng ta sao?"
Giang Mỹ cười cười: "Tiểu tổ tông này mỗi ngày đều quấy rầy trước mặt dì, vừa lúc hôm nay cháu mang bé đi chơi, dì phải tranh thủ thời gian nghỉ ngơi, ngủ ngon một giấc."
Tân Nguyệt bật cười.
Lúc này Dịch Kỳ cầm tay của Tân Nguyệt, tỏ vẻ không kịp chờ nữa: "Chị Nguyệt chúng ta nhanh đi thôi!"
Cô bé nói xong bèn lôi kéo Tân Nguyệt chạy ra bên ngoài, Tân Nguyệt đi theo phía sau cô bé, nhẹ nhàng dặn dò: "Kỳ Kỳ chạy chậm một chút, cẩn thận không lại té ngã."
Giang Mỹ nhìn hai người các cô chạy đi ra ngoài, lại quay đầu nhìn Triệu Khải: "Triệu Khải, hôm nay làm phiền cháu và Tân Nguyệt chăm sóc Kỳ Kỳ của chúng tôi."
Triệu Khải hơi hơi gật đầu: "Vâng."
"Đúng rồi, phòng nơi này là cháu sắp xếp giúp chúng tôi sao?" Giang Mỹ cười hiền lành: "Nơi này có thể khá hơn khách sạn chúng tôi đặt nhiều."
Triệu Khải rất nhanh đã hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chap-khong-muon-roi-xa/1664816/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.