Bình thường là Tân Nguyệt lái xe đến trường, nhưng hôm nay Dịch Tuyên đòi đưa cô đi nhưng hắn cả đêm đều không ngủ, nên cô không dám để hắn lái xe.
Hơn nữa không gian trong xe quá nhỏ hẹp, sẽ làm cho cô cảm thấy xấu hổ.
Dẫu sao, bọn họ vừa mới...
Nhưng Dịch Tuyên không quan tâm.
Tân Nguyệt quên rằng tối qua hắn đã lái xe cô đi ra ngoài, nên hiện tại chìa khóa xe đang nằm trong tay hắn.
Dịch Tuyên mở cửa xe, Tân Nguyệt chỉ có thể cúi đầu ngồi vào trong.
Dịch Tuyên luôn lái xe rất nhanh, nhưng buổi sáng cao điểm hắn không thể đi nhanh như ý muốn được.
Sau khi ra khỏi tiểu khu, chiếc xe như thể vừa đi vừa dừng lại, chậm rãi chả khác nào đang bò lết.
Tân Nguyệt thỉnh thoảng quay lại nhìn hắn.
Hắn có vẻ rất buồn ngủ, một tay cầm vô lăng, tay kia thì tựa đầu vào cửa, ngáp dài.
Thấy hắn lái xe như vậy đã được 15 phút, Tân Nguyệt đột nhiên nói: "Dừng lại ở ngã tư phía trước đi."
"Chi vậy?"
"Em mệt mỏi như vậy. Thôi để chị tự đi học, em dừng xe bên đường rồi đón xe về nhà nghỉ ngơi đi."
Giọng cô thật lãnh đạm, khiến Dịch Tuyên không thể biết cô đang lo lắng cho hắn hay đang tức giận nữa.
Hắn nghiêng đầu nhìn sang cô, cô đang nhìn ra ngoài cửa sổ, tìm kiếm chỗ đậu xe.
Dịch Tuyên bất ngờ đưa tay ra ôm lấy cô.
Tân Nguyệt giật mình.
"Chị còn ở trong xe thì em sẽ không làm chị bị thương."
Giọng hắn trầm xuống, chiếc xe bắt đầu lăn bánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chap-khong-muon-roi-xa/1664804/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.