Nghe Minh Uy nói khó, Chiêm Chí Đạt lập tức hỏi "Là ông chủ mấy người sai đến phá công ty tôi?"
Chiêm Chí Đạt chỉ đến ngân hàng ngầm của Minh Uy một lần, lúc ký hợp đồng, Minh Uy là người ký với gã. Tiền gã hỏi mượn không phải là nhỏ, có thể quyết định chuyện này cũng không phải là nhân vật nhỏ. Địa vị của Minh Uy, Chiêm Chí Đạt không nghi ngờ gì. Gã cũng nghĩ tới phía trên Minh Uy còn có nhân vật lớn hơn, nhưng gã không nghĩ đến mình lại bị người này nhắm vào.
Gã cũng tự hỏi gần đây có gây thù gì với đám Minh Uy không, Minh Uy xác thực không muốn cố ý làm khó mình.
Chiêm Chí Đạt nhíu mày hỏi rõ: "Ông chủ, cậu này là ai?"
"Là ai thì một lát nữa ông sẽ biết" Minh Uy châm thuốc, nhìn vào con Rolex trên tay, cười cười "Đang đến giờ đấy."
Minh Uy dù bận nhưng tư thế rõ ràng là đã chuẩn bị từ sớm, Chiêm Chí Đạt sau cùng mới phát hiện, bữa cơm đêm nay chính là tự đào hố chôn mình.
Đúng 10 giờ.
Có nhân viên phục vụ ở bên ngoài gõ cửa.
Chiêm Chí Đạt không gọi phục vụ, ngược lại Minh Uy lại vui cười.
"Nhìn đi, đồ ăn tới rồi."
Hắn ta khoát tay, có người mở cửa phòng lớn ra.
Nhân viên phục vụ đẩy một xe tiến vào.
Cái xe này so với bình thường to hơn, tựa như là to nhất. Bên trên xe đẩy phủ một tấm khăn trải, những thứ bên trong khăn rất gọn gàng.
Bầu không khí trong phòng không bình thường, Trình Đại Khánh còn đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chap-khong-muon-roi-xa/1664801/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.