Đến chung cư của Mai Ngọc Anh, Quan Tuấn Bách tiếc nuối nhìn cô đi vào, cô quay người lại vẫy tay với anh, trên mặt nở một nụ cười tươi. Quan Tuấn Bách ngẩn người ra, ánh mắt say mê nhìn về hướng đó, dù bóng dáng Mai Ngọc Anh đã chẳng còn.
"Mày định nhìn tới khi nào nữa vậy?" Phạm Nhật Minh chẳng biết tỉnh rượu từ khi nào, lên tiếng mỉa mai.
Quan Tuấn Bách lườm anh ta, giọng nói âm trầm, "Tao có việc cần bàn bạc với mày."
Nhận ra tình thế không ổn, Phạm Nhật Minh ngay lập tức muốn chạy nhưng không tài nào mở được của, anh ta muốn lấy điện thoại cầu cứu Mai Ngọc Anh, lại bị Quan Tuấn Bách cướp mất. Anh đe doạ, "Nôn ra hết những gì mày biết cho tao!"
Phạm Nhật Minh chính là một con cáo già, đời nào anh ta sẽ chịu trận một mình, liền ngỏ ý muốn Quan Tuấn Bách gọi mấy anh em tốt đến. Anh hơi ngạc nhiên, song vẫn nghe theo lời anh ta.
Đằng này, Mai Ngọc Anh thấy một cô gái trẻ đứng trước cửa nhà cô, không nén nổi tò mò.
"Tôi đang chờ cô."
Chưa kịp lên tiếng hỏi, cô gái đó đã tiến đến gần cô, ánh mắt thù địch thấy rõ.
"Vào nhà nói chuyện ha."
Linda theo chân Mai Ngọc Anh, trong đầu cô ta xuất hiện hàng vạn câu hỏi, "Cô ta có gì tốt mà khiến cho Quan Tuấn Bách yêu thích đến như vậy?"
"Cô uống nước lọc đỡ đi."
Không nói dòng dài, Linda đi thẳng vào vấn đề chính, "Tôi thích anh Tuấn Bách."
"Ừm." Cũng chẳng có gì đáng ngạc nhiên cả, từ thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chap-doi-cho-chan-tinh-noi-anh/1186421/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.