Editor: Kiều Tiếu
Mới đầu lão gia tử còn nghe không hiểu vấn đề.
Cho đến khi Quyền Nhung nói thêm một câu.
"A Tự coi trọng người ta."
Nghe vậy, lão gia tử sửng sốt.
"A Tự?"
Biểu tình của lão gia tử y hệt như vừa bị sét đánh.
Cầm chặt bức ảnh nhìn chằm chằm một lúc lâu.
Thật lâu sau, lão gia tử bật cười, ôm chặt bức ảnh, vui vẻ tới mức run rẩy cả người.
"Ha ha ha ha ha."
Tiếng cười hùng hồn vang ra xa.
Quyền Nhung nhìn lão gia tử, tràng hạt trong tay đã lần được một vòng.
Hiếm có khi nhìn thấy lão gia tử vui vẻ tới mức này.
Hắn nhàn nhạt nói.
"Ông nội cảm thấy cô gái này thế nào?"
Lão gia tử gật đầu,
"Không tồi! Không tồi! Vừa nhìn dáng vẻ của cô gái này là ông đã biết, rất xứng đôi với A Tự nhà chúng ta!"
Quyền Nhung không nói chuyện.
Yêu cầu của lão gia tử đối A Tự chỉ có hai điều.
Không hại người, kèm theo đó là phải sống thật tốt.
Còn những thứ khác, có thể nói là bao dung tới mức vô biên.
Chỉ cần là thứ mà A Tự thích, dù cho đó có là một đứa ngốc, vậy đối với Quyền gia mà nói, đó vẫn là một cô gái không tồi.
Hắn cũng sớm đoán trước được điều này, đạm mạc mở miệng.
"Hôm nay là sinh nhật của A Tự, cô gái này cũng tới. Đến lúc đó cho ông nội gặp mặt."
"Tốt tốt tốt."
Lão gia tử liên tục nói ba từ 'tốt'.
Quyền Nhung thấy lão gia tử vui sướng tới mức quên hết tất cả, hắn dừng một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chap-dai-lao-vua-sung-vua-lieu/504413/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.