Kết quả là, đợi khi trời trở đêm, Tống Cảnh Hiên vội vàng đi đến đoàn phim với mục đích đào Nam Tinh vào bộ đội.
Bây giờ Kim Đế là lão bản của công ty.
Hiệu suất làm việc cực cao, sau khi biết Ninh Đào tiến tổ, trước đó đã phái 2 trợ lý lâm thời tới đoàn phim hỗ trợ.
Ban đêm, Nam Tinh đang chuẩn bị rời đi, từ xa đã nghe được giọng của Tống Cảnh Hiên.
"Cô bạn nhỏ ~"
Giọng điệu cong queo tận chín khúc mười tám vòng.
Một chiếc Hummer ngừng bên đường cái, hắn tựa vào thân xe, chào hỏi với Nam Tinh.
Khuôn mặt cười tươi như đóa hoa, phá lệ xán lạn.
Bước chân của Nam Tinh dừng một chút, đi qua.
Bạch Vũ rời khỏi ghế lái, cười nói.
"Nam Tinh tiểu thư."
Vừa nhìn thấy Bạch Vũ, Nam Tinh theo bản năng nhìn vào trong xe.
Tống Cảnh Hiên vừa muốn nói chuyện mấy câu với Nam Tinh, cạch một tiếng, cửa xe được kéo ra.
Một bàn tay khớp xương rõ ràng duỗi ra từ bên trong, giây tiếp theo, bắt lấy cánh tay của Nam Tinh, túm người lên xe.
Nam Tinh bị túm va vào một lòng ngực.
Mùi nước sát trùng quen thuộc tràn ngập vào khoang mũi.
Đứng ở cạnh xe, Tống Cảnh Hiên chậc một tiếng, đeo kính râm lên, dời tầm mắt.
Cái bộ dáng túm người ta không chịu buông tay này của Quyền Tự, quả thực không nỡ nhìn thẳng.
Quyền Tự ôm chặt người thế kia, hắn đương nhiên không có cơ hội đào người, kéo cửa xe ra, ngồi vào ghế lái phụ.
Nam Tinh ngẩng đầu, nhìn Quyền Tự:
"Anh đến đón em à?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chap-dai-lao-vua-sung-vua-lieu/504351/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.