Tiếng nói chuyện của hai người thông qua điện thoại truyền tới một bên khác.
Quyền Tự ngồi trước bàn ăn, lặng im trong chốc lát.
Cho đến khi đối phương cúp máy.
Quyền Tự rũ mắt xuống, cầm điện thoại, lại gọi một cuộc gọi khác.
Nam Tinh nhéo di động,
"Chủ tịch Quyền."
Lúc này, trợ lý đưa điện thoại di động cho Quyền Nhung, thấp giọng nói.
"Là nhị thiếu gia."
Quyền Nhung nhận điện thoại.
Tiếp đó, cũng không biết người gọi điện thoại đã nói cái gì, ánh mắt của Quyền Nhung quét vài lần lên người Nam Tinh.
Rất nhanh, cuộc gọi kết thúc.
Quyền Nhung lăn vài hạt châu trên tràng hạt, mở miệng.
"Chưa ăn cơm?"
Lời này vừa thốt ra, người trong phòng đều an tĩnh lại.
Mà hắn nhíu mày, một bộ dáng hoàn toàn không tán đồng nhìn Nam Tinh.
Hiển nhiên, câu hỏi này là đang hỏi Nam Tinh.
Nam Tinh lắc đầu.
"Vẫn chưa."
Quyền Nhung lạnh như băng nói.
"Công tác làm lúc nào cũng được, ăn cơm mới là căn bản."
Thân thể kia của Quyền Tự, không thể nhịn đói.
Nhưng những lời này lọt vào tai người khác lại thay đổi hương vị.
Lực chú ý của một đám người sôi nổi đảo qua đảo lại giữa hai người Quyền Nhung và Nam Tinh.
Quan hệ này, không giống như mới quen biết a.
Nam Tinh lên tiếng.
"Vâng."
Quyền Nhung lại nói tiếp,
"Đi thôi."
Nói xong, hắn nhìn về phía Nam Tình.
Nam Tình cười cười.
"Đi ăn đi."
Chờ thấy Nam Tinh đi rồi, Quyền Nhung mở miệng.
"Em gái cô đối với công việc khá là nghiêm túc."
Nam Tình cầm lấy một cây bút, cười nói.
"Cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chap-dai-lao-vua-sung-vua-lieu/504325/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.