Editor: Cẩm Hề
Cố chủ ở bên kia, rất nhanh đã ngắt cuộc gọi.
Nam Tinh rũ mắt, tuy rằng âm thanh đã được xử lý qua.
Thế nhưng giọng nói của mỗi người đều có những điểm riêng biệt.
Dù cho có cách một lớp biến âm thì người kia cười lên vẫn khiến cho cô cảm thấy không thoải mái.
Bọn bắt cóc cứ tôi nhìn anh, anh nhìn tôi.
Có người nóng lòng muốn thử.
"Đại ca, chúng ta phải hoàn thành yêu cầu của cố chủ chứ?"
"Làm xong đơn này chúng ta liền rời khỏi nơi này, không bằng chơi thoải mái một chút?"
Nói đến đây, bọn bắt cóc nhìn nhau một cái, tất cả đều hiểu ý tứ trong ánh mắt đối phương.
Tên đại ca râu ria rậm rạp ngậm một điếu thuốc, cơ thể căng lên cảnh giác mọi lúc.
Hắn thiếu kiên nhẫn liếc mắt nhìn Nam Tinh, cùng lúc đó lại liếc nhìn ra phía cửa.
Thấp giọng nói.
"Ra tay nhanh lên một chút!"
"Rõ!"
Tiếng nói vừa dứt, bọn bắt cóc cùng nhau nhào về phía Nam Tinh.
Mà tên lão đại đầy râu ria thì lại xoay người định đi ra ngoài.
Vốn cho rằng những chuyện còn lại đều là chuyện đơn giản.
Kết quả tên lão đại vừa mới đi ra ngoài được hai bước thì nghe phía sau truyền đến âm thanh "ẦM!".
Một tiếng vang thật lớn kèm theo những tiếng kêu rên.
Tên đại ca quay đầu lại nhìn, không biết từ lúc nào mà Nam Tinh đã thoát khỏi sự trói buộc, một chiêu đem tên to con gần nhất ném xuống đất.
Bước chân của tên đại ca cũng dừng lại, híp híp mắt.
Sợi tóc xanh sẫm hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chap-dai-lao-vua-sung-vua-lieu/504272/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.