Editor: Kiều Tiếu
Hắn vẫn luôn tự nghĩ, chắc là do mẹ sinh non nên đầu óc của chị bị giữ lại trong bụng mẹ.
Nam Tinh nhướn mày, “Quan tâm chị?”
Nói xong, Nam Vũ đáp lại bằng một tiếng cười lạnh.
“Thay vì để tâm vào mấy điều không đâu này, chị nên nghĩ cách để không bị người khác bắt nạt đi.”
Dứt lời, máy tính trên bàn phòng khách phát ra từng tiếng tích tích tích.
Nam Vũ lập tức quay đầu bước qua, tựa hồ như đang có chuyện khẩn cấp.
Trước khi rời đi, bước chân của hắn có dừng một chút, hơi nghiêng đầu, chiếc mũ lưỡi trai kéo xuống rất thấp, chỉ để lộ sườn mặt soái khí nhưng trong trẻo lạnh lùng.
“Nhà chúng ta có rất nhiều tiền, chị biết không?”
“Ừ.”
“Thật không có đầu óc mà, đánh không lại bọn họ còn không biết đường thuê hai người vệ sĩ theo sau.”
Giọng nói của hắn có chút lạnh nhạt, “Nếu có người dám chọc giận chị, kêu vệ sĩ kéo người ta đến rừng cây mà đánh một trận. Biện pháp đơn giản như vậy mà chị cũng nghĩ không ra?”
Dứt lời, trên máy tính xuất hiện một khung chat và biểu tượng rung, rất nhanh hắn đã đến trước mặt bàn, với lấy notebook trước mặt, quỳ một gối xuống sàn nhà gõ gõ.
Biểu tình nghiêm túc như gặp phải một chuyện khó giải quyết, câu chuyện cũng bị gián đoạn ở đây.
Đang gõ, di động phát ra tiếng chuông reo dồn dập.
Nam Vũ có chút không kiên nhẫn nhưng lại không dám không nhận, cuối cùng khẽ cắn môi, bỏ lại máy tính, tay cầm di động chạy nhanh lên lầu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chap-dai-lao-vua-sung-vua-lieu/267463/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.