Đột nhiên trong một khoảnh khắc cảm thấy cuộc sống lại có một năng lượngmới, cô cảm thấy hạnh phúc. Hạnh phúc là, cả đời này cô cuối cùng vẫn có được một thứ thuộc về Thịnh Nghiệp Sâm, cũng coi như là hồi báo cho cônhiều năm cố chấp yêu anh.
Hạnh phúc hơn là, bởi vì phần lễ vật quý báo này khiến cho cô một lần nữa có ý chí dũng cảm tiến tới.
Cô ngồi trên ghế ở nhà ga, nhìn theo chiếc xe bus (hoặc điện ngầm, trongcv để là giao thông công cộng) sáng rực chở hai mẹ con kia đi, cô theobản năng sờ sờ bụng bằng phẳng của mình.
Cùng cái sinh mạng nhỏ sắp 60 ngày nói: xin chào bảo bôi thân mến, ta là mẹ của con, mẹ tên là Lục Tắc Linh.
Cất kĩ kết quả, về nhà, ba Lục đang nấu cơm, thấy con gái trở về trên mặt đều là tươi cười không dứt.
Cha mẹ cùng con gái không có qua đêm thành thù. Thì ra là với người ba cố chấp của cô cũng là đúng.
Ba Lục thuần thục nấu nguyên liệu trong nồi, mùi hương của cơm và đồ ănkhiến cho con sâu tham ăn trong bụng Lục Tắc Linh mãnh liệt kêu gào. Côtựa vào trên cửa phòng bếp, trong lòng đặc biệt bình tĩnh.
"Ba."
"Hử?" Ba Lục vẫn còn bận rộn, cũng không quay đầu lại: "Con ra ngoài ngồitrước, đợi chút nữa ăn cơm." Động tác trên tay một giây cũng không dừnglại.
Lục Tắc Linh yên lặng nhìn bóng lưng ba mình, nghĩ nghĩ, chậm rã nói: "Ba, chúng ta rời khỏi nơi này đi?"
Động tác trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chap-cuong/2211266/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.