Cửa sắt cũ nát, ánh sáng ngoài hành lang mờ mờ, sau khi được mời, BạchDương liền đi thẳng một mạch vào trong. Còn dư lại Lục Tắc Linh cùngThịnh Nghiệp Sâm trầm mặc nhìn thẳng vào mắt nhau.
Màu hạ nên gió đêm hơi lạnh lẽo, Lục Tắc Linh tỉnh táo lại một chút.Không biết là do đứng lâu nên tay của Lục Tắc Linh nhiệt độ quá cao, kem cũng bị chảy ra, chảy xuống ngón tay của cô.
Thịnh Nghiệp Sâm nhìn cây kem trên tay cô một cái, lại nhìn cô một cái,nhíu chặt mày, hình như có chút không kiên nhẫn: "Cô muốn tôi 'cũng' đivào?" Anh đọc lại cậu vừa rồi. Chữ "Cũng" này làm Lục Tắc Linh ngơ ngác, không biết mình chọc giận anh lúc nào, chỉ là khiếp khiếp gật đầu mộtcái.
"Không cần tôi đi đây." Thịnh Nghiệp Sâm hung hăng trợn mắt nhìn cô mộtcái, không chút lưu luyến phẩy tay áo bỏ đi. Bộ dáng kia, chắc chắn làđang cực kỳ tức giận.
Lục Tắc Linh vẫn không biết rốt cuộc mình làm sai chỗ nào, hay là do tồn tại của cô chính là sai lầm, giống y như lúc ở bên cạnh anh, làm cái gì cũng là lỗi, cái anh muốn là cô cút đi thật xa, giống như khi cô rời đi một năm trước vậy.
Thịnh Nghiệp Sâm cũng không biết tại sao mình muốn tức giận, trong lòngcó chút ý niệm càng ngày càng mãnh liệt, thế nhưng anh vẫn cứ ở trongsương mù không thấy rõ. Anh tức giận xoay người xuống lầu, cũng khôngthèm quay đầu lại. Cho đến khi xuống được lầu thì nghe thấy tiếng đóngcửa của Lục Tắc Linh.
Cửa sắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chap-cuong/2211232/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.