Lục Tắc Linh không ngờ mình sẽ gặp lại Lâm Hiểu Phong, thật ra thì cũngkhông thể xem là bạn bè gì, chỉ là đoạn thời gian đó rất kỳ lạ, chỉ mớigặp qua khoảng 4˜5 lần gì đó, thế nhưng chỉ một nụ cười lại có thể xóahết mọi thù hận.
Thành phố này đang bắt đầu vào mùa hạ, ánh mặt trời chói mắt, nhiệt độcao, quán cà phê mở máy lạnh vừa đủ mát, nhưng Lục Tắc Linh chỉ mặc áotay ngắn nên vẫn cảm thấy lạnh, theo bản năng ôm lấy cánh tay của mình.Đã là bạn bè nhiều năm, nên chỉ cần một động tác nhỏ Lâm Hiểu Phong cũng có thể nhìn ra, lấy áo khoác trên người mình xuống choàng cho Lục TắcLinh.
Chắc hẳn là Lâm Hiểu Phong đang sống rất hạnh phúc, trong ngực cô ấyđang ôm một đứa bé khoảng năm tháng, trong mắt đã sớm mất sự kiêu ngạolúc ban đầu, ngược lại biến thành bình thản cùng từ ái.
Cô ấy dỗ dành đứa bé, chờ đứa bé ngủ liền giao cho bảo mẫu bên cạnh, tất cả động tác đều là rón rén.
Lục Tắc Linh trầm mặc nhìn cô ấy, trong lòng cảm thấy rất hâm mộ, có thể gặp được một người đàn ông yêu mình, cùng anh ấy sinh ra đứa bé, đâychính là mơ ước của Lục Tắc Linh, đáng tiếc mơ ước cuối cùng chỉ là mơước, khó có thể thực hiện.
Lâm Hiểu Phong uống một ngụm nước hướng về phía Lục Tắc Linh cười, tất cả mọi việc đều trôi đi mất, cả hai đều rất bình thản.
“Thật không ngờ có thể gặp lại một lần nữa, nhiều năm như mình đã rấthối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chap-cuong/2211226/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.