Edit: Rei
Lục Tắc Linh quá khẩn trương vì đứa bé này rồi, hầu như lúc nào cô cũngphải lo lắng đề phòng, cô một mực tìm cách rời đi, lặng yên không tiếngđộng hỏi thăm lịch trình hàng ngày của Thịnh Nghiệp Sâm, sau đó sắp xếpbước đi cho mình.
Nhưng có rất nhiều thứ quá bén nhọn, tay càng cầm gần, thì càng nhanh chóng mất đi.
Đã hơn một năm nay Thịnh Nghiệp Sâm chưa từng đi công tác lần nào, vậymà lại bị Lục Tắc Linh đụng phải, Lục Tắc Linh nghĩ, những việc này chắc chắn là do ông trời sắp đặt đây mà.
Buổi sáng, sau khi đi tiễn anh về, cô bắt đầu thu dọn đồ đạc. Thật rathì cũng không có gì để dọn dẹp, cô chỉ có vài bộ quần áo đơn giản, vănkiện và một bóp tiền có mấy trăm đồng cuối cùng của cô. Duy chỉ có mộtthứ đi quá giới hạn , là cô mang theo vật mà bà nội đã cho, chính là tấm hình của Thịnh Nghiệp Sâm.
Lục Tắc Linh lưu luyến vuốt ve dòng chữ ngoài sau tấm hình.
"Hướng hoa chi thảo, giới sáng thưa thớt; tùng bách chi tốt, rét đậm không yếu."
Thật là một lời chúc tốt đẹp, cô hi vọng đứa bé của cô, về sau cũng có thể có trở thành một cây tùng bách khí phách như vậy.
Cô quét dọn nhà cửa sạch sẽ, đồ đạc của cô cũng không nhiều lắm, sau khi được cô sửa sang lại, trong phòng này giống như không để lại chút dấuvết nào về sự tồn tại của cô cả.
Như vậy thật tốt, anh cũng sẽ không nghĩ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chap-cuong/2211214/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.