Thịnh Nghiệp Sâm thậtlòng xem Lục Tắc Linh là em gái, có mối nhân duyên nào tốt cũng dành cho Lục Tắc Linh, đã vài lần âm thâm sắp xếp các bữa tiệc gặp mặt giớithiệu bạn trai cho cô, nhưng đều bị cô khéo léo từ chối, mỗi lần thấtbại, Thịnh Nghiệp Sâm sẽ vỗ ngực hào sảng mà nói với Lục Tắc Linh: "Lầnnày không được thì để lần sau, anh nhất định tìm người khá giả, phongquang đại gả*."
*Nở mài nở mặt
Nhưng lại đổi lấy cái nhìn khinh bỉ của Diệp Thanh "Có thể đừng có dùng thành ngữ không? cái gì mà phong quang đại gả, cứ giống như là đang theo phong trào được chôn cấtlà vinh dự vậy."
Lời vừa nói xong, cả ba người đều cười ồ lên.Chỉ có trong lòng thì bất đồng, hai nụ cười ngọt ngào, nụ cười cònòn lại thì đầy đau khổ .
Lục Tắc Tắc Linh lấy thân phận em gái mà ởbên cạnh chờ đợi Thịnh Nghiệp Sâm, trở thành cái đuôi nhỏ của bọn họ.Diệp Thanh rất tốt bụng, rất xứng đôi với Thịnh Nghiệp Sâm, tất cả mọiviệc cứ như vậy mà trôi qua, nhưng nếu có thể trôi qua như lời nói thìtốt rồi.
Ngày mười bốn tháng ba là ngày valentine trắng, thật ra thì nó không phải là ngày lễ chính thống, nó từ đâu mà ra thì cũngkhông có người nào rãnh rỗi mà đi nghiên cứu, nhưng ngày lễ dành chotình nhân vốn rất ít, gần như chỉ có một cái duy nhất. Lại đúng ngày chủ nhật, nên đương nhiên Thịnh Nghiệp Sâm và Diệp Thanh cũng muốn đi ướchẹn, là ngày mà các cô gái đang có tình yêu, đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chap-cuong/2211185/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.