Đêm khuya chìm xuống, chính là lúc vô cùng âm u, thời tiết xấu, ban đêm thường có
tuyết, tuy nhiên trong biệt thự có không khí âm áp, nhưng vẫn làm cho ngườicảm thấy không khí lạnh. Rẻm cửa sổ trong phòng không có kéo kín, xuyênqua khe hở có thể nhìn thấy bầu trời âm u bên ngoài và chải quét tuyếtvà hạt giống thông qua các vết nứt, giống như có người liên tục ném vàokhông khí, dạng như đường. Bên trong và ngoài chênh lệch nhiệt độ làmcho trên Di‿ễnđ‿ànL‿êQu‿ýĐ‿ôncửa sổ tụ lại một tầng hơi nước, một tầng hơi mỏng, mờ mờ ảo ảo, khiếnngười khác không phân biệt được là hiện thực hay là cảnh tượng trong mơ.
Lục Tắc Linh nhẹ nhàng chuyển người, làm góc chăn bên cạnh người kẹp vào,chăn nhung san hô mỏng này là cô mới vửa đồi không bao lâu, rất nhẹnhưng cũng cực kỳ mềm mại, chẳng qua là anh không có phát hiện.
Trong phòng không mở đèn, chỉ có một chút ánh sáng mờ ảo rọi vào trong khe hở rèm cửa chiếu vào trong các đồ trang trí trong phòng. Lục Tắc Linh dựavào ánh sáng yếu ớt cẩn thân quan sát bóng dáng người đàn ông nằm bêncạnh, cùng một kí ức giống nhau, sau khi anh thân mật thô bạo, liền quay lưng về phía cô. Như thể phân biệt rỏ ràng, im lặng tuyên bố về phíacô, thế giới của anh, cô cả đời đều hi vọng với tới. Nhìn bóng dángtrong bóng tối mông lung, Lục Tắc Linh có chút hoảng hốt, rõ ràng gầnnhư thế nhưng lại cảm thấy xa không thể chạm tới, rõ ràng quen thuộc như thế nhưng lại luôn cảm thấy xa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chap-cuong/2211173/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.