Tịnh Nguyệt rất muốn xác nhận tình cảm rõ ràng với con người này, nhưng lại không biết mở đầu từ đâu. Khi suy nghĩ của cô còn đang thầm mắng Mạc Vũ Hải thì nhân viên phục vụ đi tới kéo về ý thức Tịnh Nguyệt, ghé tai cô nói: “Cô Tịnh, đầu bếp nói rằng bánh đã trang trí xong rồi, có cần chúng tôi tạo chút bất ngờ cho vị tiên sinh kia…ví dụ như là trang trí, hay là chuẩn bị thú bông không?”
Tịnh Nguyệt cũng rất bất ngờ, cô biết nếu đã được đám bạn sành ăn của cô giới thiệu thì quán này nhất định không tồi, nhưng không ngờ dịch vụ lại chu đáo như thế. Còn phân chia loại hình dành cho bạn bè, tình nhân, gia đình.
Trời xui đất khiến thế nào cô lại không chần chừ chọn loại dành cho cặp đôi, còn dặn chuẩn bị một con thỏ bông lớn. Hai người thì thầm to nhỏ một hồi cũng không để ý cặp mắt Mạc Vũ Hải liếc xéo nhân viên phục vụ kia như muốn ghim lên người cậu ta mấy lỗ.
Cậu nhân viên đáng thương vừa ghi chép xong yêu cầu của Tịnh Nguyệt thì vô tình chạm mắt bình giấm đối diện, cậu cảm thấy nếu còn nán lại vài giây thì sẽ bị ghim cả cái lỗ to đùng, liền vội rời đi.
Người vừa rời khỏi, Mạc Vũ Hải liền khó chịu ra mặt, trông đanh đá vô cùng, nhỏ giọng mắng: “Ca cũng không thiếu tiền, tính tiền có thể tính cho anh, sao cứ phải sáp cái đầu vào chỗ em làm gì? Nam nữ thụ thụ bất tương thân, ánh trăng nhỏ em cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chap-cho-em-vo-luong-hai-de-dung-nguyet/2821892/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.