Quyền kình vô hình lạnh thấu xương bạo liệt, phát ra âm thanh ầm ầm.
Nhưng Phương Nguyên lại điều khiển hai cánh, thân hình bay lên cao, dễ dàng tránh thoát.
Thiết Bá Tu thở dài một tiếng. Mặc dù quyền kình này của ông khá xa, nhưng vẫn còn chưa chạm được đến Phương Nguyên.
Ông là cổ sư Lực đạo, không am hiểu viễn chiến. Phương Nguyên xem như một ẩn số. Bởi vì khí lực của hắn là từ Khí đạo có nguồn gốc từ thời thượng cổ.
Nhận được sự nhắc nhở của Thiết Bá Tu, những cổ sư còn lại của Thiết gia triển khai công kích lên không trung.
Nhưng lúc này, Phương Nguyên đã thi triển năng lực phi hành không gì sánh nổi.
Khi thì hắn bay lên như hồ điệp, linh hoạt né tránh, khi thì giống như diều hâu, nhất phi trùng thiên, khiến cho người ta phải nhìn theo bất đắc dĩ, lúc thì như vũ yến, cánh xương màu đen tạo thành những đường vòng cung, lúc thì như chuồn chuồn lơ lửng mà bay, tùy thời mà động.
Đa số công kích đều bị hắn tránh thoát. Hỏa lực lẻ tẻ đánh vào người hắn, đều bị ánh sáng của cổ Kim Cương chống cự.
“Tại sao lại như vậy? Tại sao năng lực phi hành của hắn lại mạnh như thế?”
“Cái này không hề thua kém Lam Mi Hạc, Hồng Phi Ngư, Phi Dứu Vương.”
Lam Mi Hạc, Hồng Phi Ngư, Phi Dứu Vương đều là cao thủ phi hành, sớm đã danh truyền Nam Cương.
Đám người Thiết gia trợn tròn mắt.
Phương Nguyên không ngừng thôi động cổ trùng, lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chan-nhan/3218237/chuong-445.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.