Truyền thừa Chính đạo ôn hòa, bình thường sẽ không chết người. Có đôi khi, cho dù có thất bại cũng có thể có được thu hoạch.
Nhưng truyền thừa Khuyển vương lại là truyền thừa Ma đạo.
Ở đây, giết người, tử vong là chuyện bình thường.
Quan trọng nhất, bên trong phúc địa cổ tiên, cổ trùng của cổ sư không vận dụng được. Điều này đồng nghĩa với việc, khi cổ sư chết, cũng không thể vận dụng ý niệm dẫn bạo cổ trùng trong cơ thể.
Cổ sư núi Tam Xoa trong lúc tranh đấu đã phát hiện được điều này.
Điều này dẫn đến số lượng thương vong của cổ sư trong truyền thừa tăng vọt.
Bên ngoài, trước khi cổ sư chết, nhất định sẽ dẫn bạo cổ trùng của mình, không lưu lại cho kẻ địch. Người có được lợi ích trong cuộc chiến sẽ rất ít. Nhưng ở đây, nếu cổ sư chết, cổ trùng lưu lại sẽ còn nhiều. Điều này lại càng khiến mọi người phạm tội nhiều hơn.
Hàn Bất Lưu giết Phương Nguyên, cổ trùng của Phương Nguyên sẽ vẫn còn. Chiến lợi phẩm to lớn như thế khiến sát cơ Hàn Bất Lưu nổi lên.
Tâm niệm y vừa động, mười một con chó hoang đồng loạt đánh tới Phương Nguyên.
Gâu gâu gâu!
Đám chó phát ra tiếng kêu hung tàn, khí thế như hồng.
Mặt Phương Nguyên vẫn không đổi sắc. Đợi đám chó hoang chạy đến trước mặt mình, hắn mới thản nhiên vung tay lên.
Dưới cái phất tay của hắn, mười chín con chó hoang từ bên trong sương mù vọt ra.
“Mười chín con?” Hàn Bất Lưu mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chan-nhan/3218218/chuong-426.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.