“Là như vậy sao?” Cổ sư phụ trách ngây ra một lúc, chợt cười nói: “Nếu Tâm Từ tiểu thư đã khăng khăng như vậy, vậy ta chỉ có thể làm theo mà thôi. Thẳng thắn mà nói, ta ủng hộ và xem trọng Tâm Từ tiểu thư.”
“Ngươi phí lời quá rồi đấy.” Phương Nguyên lặng lẽ nhìn cổ sư phụ trách, lạnh lùng cắt ngang lời gã.
“Haha.” Vị cổ sư nở nụ cười: “Vậy ta sẽ làm theo ý của các vị. Chỉ là số người quá nhiều, thủ tục rườm rà, phải chờ một ngày. Sau một ngày...”
Ầm!
Phương Nguyên bỗng nhiên bước lên một bước, đạp mạnh một cái.
Vị cổ sư kia làm sao có thể đoán được Phương Nguyên ra tay với mình, không kịp chuẩn bị, bị đạp trúng phần bụng.
Bay được khoảng ba chục bước, gã đụng ngã một người đi đường vô tội, rớt bịch xuống đất, phun ra một ngụm máu, sau đó hôn mê bất tỉnh.
“Là ai dám ra tay ở nội thành Thương Gia ta?”
“Không muốn sống sao?”
“Mau cúi đầu chịu trói đi.”
Động tĩnh này lập tức gây nên một trận bạo động. Chợ nô lệ vốn được canh gác rất sâm nghiêm, rất nhanh đã có ba đội cổ sư bao vây đến.
“Là ta ra tay đấy.” Phương Nguyên không hề sợ hãi, bước ra nói.
“Là Phương Chính.” Đám người vốn đang khí thế hung hăng, sau khi nhìn thấy Phương Nguyên, khí thế lập tức xẹp xuống.
Phương Nguyên có chiến lực tứ chuyển, bọn họ chỉ có nhị chuyển. Tu vi người dẫn đầu cao nhất cũng chỉ là tam chuyển sơ giai,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chan-nhan/3218193/chuong-401.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.