Trong quá trình nói chuyện, Trương Trào Phong thành khẩn biểu đạt tâm ý của y, toàn lực ủng hộ Thương Tâm Từ.
“Tâm Từ muội muội, thời gian trước muội dựa vào buôn bán cổ trùng mà kiếm được ba trăm ngàn nguyên thạch, có thể nói là đang nắm giữ vị trí đầu, nhưng chỉ dựa vào ba trăm ngàn này thì còn thiếu rất nhiều. Tiếp theo, muội có kế hoạch và dự định gì nữa không?”
Trương Trào Phong nói xong, vội bổ sung thêm một câu: “Muội cứ nói ra, chỉ cần ta đủ khả năng, ta sẽ trợ giúp muội.”
Thương Tâm Từ và Phương Nguyên liếc nhìn nhau. Phương Nguyên khẽ gật đầu với nàng.
Thương Tâm Từ thẳng thắn nói: “Không dối gạt Phong ca ca, muội muốn kinh doanh tin tức tình báo.”
“Tin tức tình báo?” Trương Trào Phong nhướng mày nói.
“Đúng vậy.” Thương Tâm Từ nói rõ chi tiết của bản kế hoạch.
Nào biết, sau khi Trương Trào Phong nghe xong, liền lắc đầu: “Muội muốn kinh doanh tin tức tình báo ở diễn võ trường? Không ổn, không ổn.”
Y nói liên tiếp hai chữ “không ổn”, hoàn toàn không đồng ý với kế hoạch của Thương Tâm Từ.
“Có gì không ổn, xin Phong ca ca chỉ giáo.” Thương Tâm Từ thành khẩn hỏi.
“Thương Tâm, ta khuyên muội nên từ bỏ kế hoạch này. Muội mới đến, còn không rõ tình huống cho lắm. Diễn võ trường là nơi không nên đụng đến.”
Trương Trào Phong thở dài, tiếp tục nói: “Diễn võ trường thành Thương Gia khác với diễn võ trường của tất cả các gia tộc khác ở Nam Cương. Ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chan-nhan/3218189/chuong-397.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.