Cự Khai Bi đoán sơ qua, xương cốt toàn thân y chỉ sợ bị gãy mấy chục chỗ. Thương thế này y chỉ có thể lựa chọn một số trị liệu khẩn cấp mà thôi, bởi vì chân nguyên Hoàng Kim của y không còn nhiều.
Trong tay y cũng có nguyên thạch nhưng lại không thể nào hấp thu chân nguyên khi chiến đấu được.
Phương Nguyên sẽ không cho y cơ hội.
Muốn hấp thu chân nguyên từ nguyên thạch trong chiến đấu nhất định phải có chiến cơ. Như vừa rồi, Cự Khai Bi bị đánh đến không còn lực hoàn thủ, khi đó Phương Nguyên mới có thời gian rảnh.
Cho dù là như vậy, Phương Nguyên cũng phải gánh phong hiểm. Hắn nhất tâm lưỡng dụng, hấp thu chân nguyên bên trong hai viên nguyên thạch, cứ như vậy số lượng cổ trùng thôi động sẽ giảm xuống, và phản ứng sẽ không còn cao nữa.
“Ta vừa mới nhìn thấy cái gì?”
“Đây đúng là tình huống khiến người ta khó mà tin tưởng. Hư ảnh thú lực có thể chuyển hóa thành công kích thực thể?”
“Từ lúc nào cổ sư Lực đạo lại trở nên mạnh mẽ như thế? Còn có phương pháp này sao?”
Mất nhiều giây sau, mọi người bên ngoài mới kịp phản ứng, vội vàng kêu lên sợ hãi.
Nhất thời, bên ngoài diễn võ trường ồn ào và hỗn loạn lên.
Thương Tâm Từ mở to mắt, vừa mừng vừa sợ, ánh mắt tỏa sáng lung linh.
“Giỏi lắm nhóc!” Ngụy Ương vỗ tay, hưng phấn kêu to.
Bạch Ngưng Băng im lặng nhưng trong ánh mắt màu lam đã sáng hơn lên.
“Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chan-nhan/3218179/chuong-387.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.