“Thập đệ, cái này phải xem ý của đệ. Đệ muốn tranh, chúng ta làm anh đương nhiên phải ủng hộ đệ đến cùng.” Thương Bồ Lao mỉm cười khích lệ.
Thương Bí Hý cắn răng: “Năm trăm nghìn, thật sự được không bù mất. Thôi, cứ để cho Phương Chính hắn đi.”
Gã từ bỏ cạnh tranh.
Quyết tâm của Phương Nguyên lập tức đánh ngã hai người cạnh tranh.
“Năm trăm nghìn lần thứ nhất.
“Năm trăm nghìn lần thứ hai.”
“Năm trăm nghìn lần thứ ba...”
“Khoan, ta ra giá năm trăm mười nghìn.” Trong lúc nữ cổ sư sắp quyết định kết quả, từ trong phòng bao số năm truyền ra giọng nói của Thương Nhai Tí.
“Hừ, Thương Nhai Tí, chỉ bằng ngươi mà cũng muốn cản ta? Sáu trăm nghìn nguyên thạch.” Phương Nguyên lập tức lên tiếng, trong giọng nói hiện lên sự khinh thường.
Thương Nhai Tí cười lạnh: “Phương Chính ngươi muốn chơi, vậy ta sẽ bồi ngươi chơi. Sáu trăm mười nghìn.”
Phòng đấu giá nổ tung.
“Phương Chính và Thiếu chủ Thương gia bắt đầu đấu với nhau rồi.”
“Tại sao lại có thể như vậy?”
“Phương Chính có lệnh bài Tử Kinh trong tay, chính là khách quý của Thương gia, không sợ thân phận Thiếu chủ của Thương Nhai Tí. Nhưng Thương Nhai Tí lại quản lý cửa hàng lớn nhỏ trong thành Thương Gia, tài lực hùng hậu. Đây chính là một trận long tranh hổ đấu.”
“Bảy trăm nghìn.” Phương Nguyên quát to một tiếng: “Thương Nhai Tí ngươi đã bại trong tay của ta, chính là bại tướng dưới tay ta. Xem ra, bài học lần trước chưa đủ đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chan-nhan/3218159/chuong-367.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.