"Cổ Khổ Lực!"
"Sơn trại Tự gia!"
Trong mắ Phương Nguyên sáng lên.
Sơn trại Tự gia đã có đến mấy trăm năm lịch sử, bây giờ lại bán tài sản lấy tiền, đương nhiên có rất nhiều đồ tốt. Cổ Khổ Lực chính là một trong số đó, Phương Nguyên đã cố gắng hết sức đi tìm mà không được.
"Hơn một năm nay, ta tích được một triệu nguyên thạch, muốn đấu giá Cổ Khổ Lực, tỷ lệ thành công rất cao."
"Trường hợp bị phá hủy giống như Sơn trại Tự gia cũng không hiếm thấy. Thế giới này ngoài họa do người gây ra thì còn có tại họa do trời gây ra. Gió lốc lớn trên núi liên tục thổi quanh năm, tuy là núi linh thiêng, lại có nguồn suối nhưng hoàn cảnh lại rất ác liệt. Bên trong Sơn trại Tự gia, có lẽ còn có rất nhiều báu vật làm động lòng người.
"Tham gia hội đấu giá!" Phương Nguyên nhanh chóng ra quyết định.
"Thế nào, Bên trong Tự gia này có một con Cổ Khổ Lực?" Trong một thư phòng, Thương Nhai Tí từ từ nhíu mày.
Hắn ta đưa một tay lên cầm lấy tài liệu, bên trên ghi lại phần lớn nội dung trên hội đấu giá.
Một tay khác thì để ở trên bàn sách, ngón trỏ gõ trên mặt bàn.
"Không ngờ số phận của Phương Nguyên tốt như vậy, ta tìm mọi cách để cản mà cuối cùng vẫn để hắn có được Cổ Khổ Lực. Hội đấu giá lần này, ngay cả cha ta cũng phải chú ý, ta không tiện quấy rối."
"Thế nhưng, Phương Nguyên... muốn có được Cổ Khổ Lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chan-nhan/3218155/chuong-363.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.