Lục quang như bích ngọc, phút chốc dừng ở giữa không trung, sau đó bỗng nhiên vỡ ra.
Bên trong ánh sáng chói mắt, thân thể cóc Bối Sơn hiển hiện ra, sau đó rơi xuống.
Một cái bóng đen trên mặt đất nhanh chóng bao phủ lấy Phương Nguyên, đồng thời càng lúc càng lớn.
Thời gian năm lần hô hấp đã qua, Phương Nguyên nhắm ngay Lý Hảo, thôi động cổ Đánh Thẳng, xông tới giết.
Tốc độ của hắn tăng mạnh, rất nhanh đã có thể thoát khỏi khu vực bóng ma bao phủ.
Vừa lao ra, cóc Bối Sơn liền giáng xuống.
Oành!
Trong tiếng nổ, toàn bộ diễn võ trường đều run lên, bùn nhão màu đen vẩy ra, giống như sóng lớn ngập trời.
Bọt nước thậm chí còn vẩy đến đường biên, khiến cho đám người quan chiến vô thức né tránh, nhưng đều bị một cái lồng ánh sáng to lớn màu đỏ sậm ngăn trở.
Trong diễn võ trường, đương nhiên tự mang theo cổ phòng ngự.
"Cóc Bối Sơn của Lý Hảo đại nhân xuất hiện rồi!" Thấy cảnh này, trong đám người vang lên tiếng kêu hưng phấn.
"Dù cho Phương Chính có đến trước mặt Lý Hảo cũng vô dụng. Lý Hảo chỉ cần dùng cổ Di Hình, cùng cóc Bối Sơn là được rồi... Ha ha ha."
Nhưng Phương Nguyên không phóng tới Lý Hảo.
Hắn đột nhiên dừng bước chân lại.
Bùn nhão màu đen như một tầng sóng lớn, đập ở trên người hắn, nhưng đều bị áp giáp bạch quang mà cổ Thiên Bồng chống lên ngăn trở.
Cổ Xông Ngang.
Đợi làn sóng đen đó rơi xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chan-nhan/3218134/chuong-342.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.