Hai vị Cổ sư vui mừng vô cùng, đang định cảm tạ Phương Nguyên đã viện thủ, đột nhiên hai cổ Cốt Thương xoắn ốc bắn nhanh đến.
Pặc pặc, giết chết hai vị Cổ sư.
“Cái gì?” Đinh Hạo vẫn luôn chú ý, không ngờ đến việc này lại phát sinh, trong lòng dâng lên hoài nghi.
Gã ta vừa phân tâm, động tác của hai con Thanh Mao cương thi liền trì trệ.
Ngay sau đó, Phương Nguyên lại càng làm cho Đinh Hạo chấn kinh.
Chỉ nghe hắn quát khẽ một tiếng: “Đinh Hạo, ngươi cút ra ngoài cho ta.”
Đinh Hạo chỉ cảm thấy trong đầu vang lên một tiếng ầm như tiếng sấm, đầu choáng mắt hoa.
Ngươi kia là ai?
Tại sao lại phát hiện ra gã ta, lại còn biết tên của gã?
Không thể nào? Mấy năm qua gã ta luôn chú ý cẩn thận, chưa hề lộ ra một cái móng, tại sao lại bị hắn phát hiện?
Trong lòng gã ta nhấc lên một con sóng, tâm niệm lập tức lộn xộn, hai con Thanh Mao cương thi, Hắc Mao cương thi, Bạch Mao cương thi đều đứng im tại chỗ.
Đám người trong doanh địa không ngờ đến tình huống này, đều ngẩn người ra.
Nhưng Đinh Hạo vẫn kịp phản ứng, vội vàng khống chế tinh thần, cuộc chiến bên trên doanh địa một lần nữa khai hỏa.
Phương Nguyên thấy hai con Thanh Mao cương thi không đánh tới nữa, hắn biết mình đã thành công được một nửa, lại quát khẽ: “Đinh Hạo, nếu ngươi không ra, ngươi đừng có hối hận...”
Đinh Hạo đang trốn trong bụi cỏ, vừa điều khiển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chan-nhan/3218082/quyen-1-chuong-290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.