Phương Nguyên liên tục rút lui năm, sáu bước, lúc này mới ngừng lại hành động lui xuống. Bạch quang bao phủ lấy thân, yếu ớt lấp lóe mấy lần, lúc này mới sáng lên một lần nữa, cổ Thiên Bồng bên trong không khiếu của hắn thì đã trở nên uể oải.
Âu Dương Công thì bị đâm đến bay ra ngoài, tựa như là diều bị đứt dây. Giữa không trung, lão nhổ ra một ngụm máu tưới, rơi xuống mặt đất, miễn cưỡng dừng lại, sắc mặt đã trắng như tờ giấy.
Ai mạnh ai yếu, liếc qua đã thấy ngay!
"Làm sao lại nhưu vậy?"
"Cái người đàn ông xấu xí kia rõ ràng chỉ là cổ sư Nhị Chuyển!"
"Âu Dương Công bị thua thiệt, lão tuổi già sức yếu, khí lực không ổn. Ngược lại người kia lại là thanh niên cường tráng..."
Mấy vị phó thủ lĩnh nhanh chóng phân tích.
"Ngươi phải chết!" Âu Dương Công bị thua thiệt lần này, cũng kịp phản ứng, càng tức giận hơn, hận không thể đem Phương Nguyên trực tiếp tháo thành tám khối.
Lão không ngờ rằng Phương Nguyên sẽ chủ động ra tay, cũng chưa biết một chút tin tức gì về Phương Nguyên, dưới tình thế cấp bách, chưa kịp suy nghĩ, liền lựa chọn cứng rắn chống đỡ.
"Tiểu từ, nhất định phải để cho ngươi biết sự chênh lệch giữa Nhị Chuyển và Tam Chuyển!" Âu Dương Công nổi giận gầm lên một tiếng, vồ giết về phía Phương Nguyên.
Phương Nguyên không hề sợ hãi, dựa vào cổ Thiên Bồng... cổ Cốt thương Xoắn Ốc... cổ Thủ Huyết Nguyệt, dưới chân có cỏ Khiêu Khiêu, cùng Âu Dương Công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chan-nhan/3218075/quyen-1-chuong-283.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.