“Quái lạ… kỳ thực hắn vốn không để ý tới đội buôn, đội buôn tổn thất nhiều như vậy cũng không thấy hắn nhíu mày. Làm sao lại tỉ mỉ, quan tâm tới vấn đề nhỏ như làm trơn cái xe dẩy tay? Quái lạ, quái lạ!”
“Chờ một chút!”
Đột nhiên, một đạo linh quang xẹt qua đầu Bạch Ngưng Băng.
Trong phút chốc, thân thể nàng đột nhiên chấn động, con ngươi co rút lại chỉ to bằng mũi kim.
Một khả năng, một âm thanh trong thâm cốc không ngừng vang trong đầu nàng.
Nàng đứng tại chỗ, trong lòng tràn dầy khiếp sợ!
Nửa ngày sau, khi Lạc đà bên người nàng bỗng nhiên kêu to lên một tiếng. Âm thanh này khiến cho nàng thức tỉnh.
Bóng lưng Phương Nguyên đã đi dần vào trong đám người.
“Người này…” Bạch Ngưng Băng cúi đầu, dưới sự che đậy của mũ rơm, con ngươi màu xanh cảu nàng lập lòe lạnh lẽo.
Ánh mặt trời đã xuống núi, những ngôi sau dần dần xuất hiện đầy trời đêm.
Tại một bãi sông, đội buôn dừng lại, quyết định đóng quân ở dây, nghỉ ngơi một đêm.
Thế nhưng vừa dựng được một nửa trại thì có một đám cú mèo lạnh xuất hiện ở gần nơi đóng quân.
“Có bầy thú, là cú mèo!”
“Lập tức dừng công tác lại, kết đội phòng bị!”
“Bầy súc sinh chết tiệt này, ta vừa mới ăn một miếng cơm tối…”
Mọi người chửi bới, chạy trốn xung quanh, kinh nghiệm mài giũa và cực khổ lúc trước đó làm cho đội buôn nhanh chóng tạo thành ba phòng tuyến nghiêm mật
Cú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chan-nhan/3218068/quyen-1-chuong-276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.