“Chờ một chút, thời cơ sắp tới.” Mắt Phương Nguyên lóe sáng, án binh bất động.
Ánh sáng màu vàng lần thứ ba đi ra rơi trên mặt đất, đó là một con Cổ có màu đỏ tươi, một nửa trong suốt như bóng nước.
Phương Nguyên giật mình nói: “Cổ huyết mạc thiên hoa!”
Chính là cổ độc này đã thay đổi tình thế, khiến cho Cổ Nguyệt Nhất Đao chuyển mình.
Cổ huyết mạc thiên hoa là Cổ Nguyệt Nhất Đao khai phá, lúc trước Phương Nguyên cũng không nhận ra nhưng bây giờ lại rất hiểu đặc tính của nó.
Quả nhiên vừa đón lấy, Cổ Nguyệt Nhất Đao hét lớn: “Người mau đến, chém mấy cổ trùng này!”
Mấy Cổ sư nghe vậy, lập tức tiến lên, phá hủy Cổ này..
Vù!
Một tiếng động nhẹ vang lên, huyết mạc thiên hoa lại xuất hiện giữa trời đất. Qủa cầu màu máu ngăn cách trong ngoài. Một nhóm người bị cách ở lồng ngoài, một phần khcs thì lại bị ở bên trong.
Quả cầu máu ngăn cách bạc mi, Phương Nguyên không bị tiêu hao chân nguyên với đám người Thiên Hạc Thượng Nhân không, lập tức thoát vay, giành lấy tự do.
Thiên Hạc Thượng Nhân bị vòng bảo vệ ngăn cản, lảo đảo đứng dậy, cười lạnh liên tục.
Sau một phen tiêp xúc, lão thấy tấn công không có kết quả, chỉ còn cách ngừng tay, hỏi: “Đây là cổ gì?”
Cổ Nguyên Nhất Đao đắc ý nói: “Được để ta nói cho ngươi biết, đây là Cổ thiên hoa sâu độc mà ta luyện ra. Thủy mạc thiên hoa chỉ có tứ chuyển, có thể ngăn cổ ngũ chuyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chan-nhan/3217994/quyen-1-chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.