Hắn ta khó khăn đứng dậy, hốc mắt, lỗ mũi, hai lỗ tai, khóe miệng đều có máu tươi trào ra. Dư âm còn đang tán loạn trong cơ thể hắn ta, khiến máu của hắn ta xung đột ngược xuôi, trong lúc nhất thời không có cách nào có thể hành động.
Rất nhiều cổ sư dò xét chiếm tiện nghi, từ xa bắn ra các loại nguyệt nhận, thủy đạn, nhưng đều bị vòng sáng Thiên Hạc Thượng Nhân ngăn cản.
Mười mấy con Phi Hạc bay như ong vỡ tổ phóng tới Cổ Nguyệt Nhất Đại, nhưng mỏ sắt khi đánh trúng thân thể Huyết Quỷ Thi lại như đụng thép da thiết cốt, đều nhao nhao bẻ gãy.
Phòng ngự của Ngũ chuyển cổ, không thể coi thường. Giống như Phương Nguyên vận dụng Rết Vàng Răng Cưa khoan mài thân thể Huyết Quỷ Thi, cả tiếng đồng hồ cũng chưa chắc có thể khoan mài đến phần da thịt.
Bên trong chiến trường giờ phút này chỉ có hai vị cổ sư Ngũ Chuyển mới có thể uy hiếp được đối phương, Hai người bọn họ mặc dù chật vật không chịu nổi, nhưng chỉ cần chân nguyên không hết, những người khác chỉ có thể không biết làm gì, khó mà hành động.
Thiên Hạc Thượng Nhân gặp Phi Hạc thì nhất thời không có cách nào tiến công, Phi Hạc vương lại đang ở chỗ rất xa, đang chém giết với Huyết Mãng Cổ, chính hắn ta lại vừa xung đột đến mất máu, đành phải mở trừng hai mắt, tập trung toàn bộ tinh thần, thôi động Dương Mi Thổ Khí Cổ, làm cho tăng tốc hao tổn chân nguyên.
Điều này chỉ xém chút nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chan-nhan/3217989/quyen-1-chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.