“Hoa Tửu hành giả quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, tộc trưởng đời thứ tư tâm tình thiện lượng, không ngờ hắn đột nhiên đánh lén. Tộc trưởng đem
Hoa Tửu hành giả đánh chết, nhưng bản thân cũng bị thương nặng, không lâu sau thì qua đời Haizz Người ma đạo, quả nhiên không thể tin, trở
mặt vô thường......”
Thiết Nhược Nam đọc này đi nội dung này, hai mắt dần dần ảm đạm.
“Đáng tiếc. Hoa Tửu hành giả bị đánh chết tại chỗ, không có khả năng lưu lại truyền thừa. Nếu hắn có thể lưu lại truyền thừa, thì thời gian chống
đỡ đâu.” Cô nàng thở dài trong lòng.
Nàng cũng không từ bỏ, tiếp tục đọc Cổ Nguyệt sử điển một cách cẩn thận, cho đến khi hết thời gian, Cổ Nguyệt Dược Cơ đến thúc giục.
Cha con Thiết gia vừa đi ra khỏi Gia Chủ các, Phương Chính liền chạy đến “Có phát hiện gì mới không”
Thiết Huyết Lãnh trầm mặc, Thiết Nhược Nam cười khổ lắc đầu.
Phương Chính tiếp tục nói
“Ta vừa mới nhớ tới một việc, có lẽ sẽ giúp ích cho các ngươi. Ca ca ta và Xích mạch rất thân thiết, Cổ Nguyệt Xích Luyện từng ở trước mặt mọi
người bảo vệ hắn. Thiết cô nương, ngươi nói xem, Tửu Trùng có thể do là Xích Luyện âm thầm đưa cho ca ca”
“Người Xích mạch ” Thiết Nhược Nam nhíu mày.
“Đúng vậy. Trước khi lang triều xảy ra, Xích mạch và Mạc mạch là hai thế lực lớn nhất của Cổ Nguyệt tộc ta.” Phương Chính giải thích.
Như thế nào lại liên quan đến Xích mạch
Thiết Nhược Nam trầm ngâm không nói.
Nàng cảm thấy đau đầu.
Đây là lần đầu tiên nàng phá án, vốn là nàng tràn đầy sự tự tin. nhưng khi tự mình đi làm lại cảm thấy thật quá khó khăn.
Trước kia xem phụ thân phá án, cẩn thân dò xét, mọi chuyện đâu vào đấy, trật tự rõ ràng, quả thật là nước chảy thành sông. Nhưng hiện tại khi tự
mình làm, mới biết phá án thật gian nan.
Có đôi khi không tìm ra manh mối, có khi manh mối lại xuất hiện khắp nơi, khiến người ta không biết phải làm sao.
Chân tướng vẫn nằm trong ở sương mù, nàng không biết mình là khoảng cách tới chân tướng càng ngày càng gần hay là xa hơn.
Manh mối về Xích mạch, đến tột cùng có sử dụng hay không đây
Thiết Nhược Nam không khỏi cảm thấy mờ mịt, nàng theo bản năng nhìn về phía phụ thân Thiết Huyết Lãnh.
“Phụ thân nhất định đã nắm giữ manh mối đi.” Sự khâm phục trong lòng nàng với phụ thân, càng ngày càng lớn.
“Nếu đổi lại là phụ thân, án này hẳn là đã sớm phá. Khoảng cách giữa ta với phụ thân, vẫn còn rất xa. Bất quá, cho dù là bản thân thất bại, chỉ cần
có phụ thân tại bên cạnh, chân tướng sẽ rõ ràng, hung thủ sẽ bị đem ra ánh sáng.” Thiết Nhược Nam trong lòng vừa xấu hổ, vừa cảm thấy tự hào.
Có Thiết Huyết Lãnh ở đây, nàng cũng không lo lắng tên tội phạm kia sẽ nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật.
Nhưng cô nàng rất nhanh liền lắc đầu, trong lòng có chút buồn bực.
Điều buồn bực này, có liên quan đến nàng.
“Nhược Nam, con thật không có tiền đồ. Con không phải muốn vượt qua phụ thân sao Luôn muốn ỷ lại phụ thân, với tâm lý như vậy, con làm sao
vượt qua phụ thân ”
“Nhược Nam, ngươi cố gắng lên, ngươi nhất định có thể làm được” Cô gái lảm nhảm nơi miệng, tự mình động viên chính mình.
Ý chí chiến đấu của nàng lại tràn đầy.
Nàng quyết định đem giả thiết lúc trước loại bỏ, bắt đầu lại từ đầu.
“Nếu tửu trùng không phải từ di tàng truyền thừa đoạt được mà là được người khác cho thì Xích mạch có hiềm nghi nhất. Nhưng tại sao Xích mạch
lại bí mật cho một đệ tử chỉ có tư chất bính đẳng tửu trùng ”
“Trên người Phương Nguyên có cái gì đáng giá để Xích mạch đầu tư Bởi vì hắn là ca ca của Phương Chính sao. Không đúng, điều này có giá trị
rất nhỏ. Đợi đã, là Xích mạch chủ động đầu tư, còn có một khả năng, Xích mạch bị Phương Nguyên áp chế”
“Nếu là như vậy, Phương Nguyên rốt cuộc nắm giữ nhược điểm gì, khiến cho Xích mạch ngoan ngoãn thoả hiệp ”
Thiết Nhược Nam trầm tư suy nghĩ, một cái đáp án dần dần hiện ra trong đầu nàng.
Nhưng đáp án này rất mơ hồ, giống như là ánh đèn sau cửa sổ giấy. Thiết Nhược Nam có thể cảm ứng được, biết là nó ở chỗ này, nhưng không tiếp
xúc được.
“Phụ thân.” Cô gái bỗng nhiên ngẩng đầu, nhìn về phía Thiết Huyết Lãnh, “Cho con mượn tiên nhân chỉ.”
Ngữ khí của Thiết Huyết Lãnh trầm xuống
“Tiên Nhân Chỉ này, căn cứ theo manh mối mà người trồng biết mà cung cấp gợi ý cho người trồng. Nó chỉ thay con suy nghĩ nên không nhất định
sẽ chính xác. Con xác định muốn dùng sao”
Cô nàng gật gật đầu.
Tiên Nhân Chỉ là một hạt giống. Thiết Nhược Nam vùi hạt giống vào sâu trong đất, sau đó dùng lòng bàn tay ép sát vào mặt đất, quán chú bạch ngân chân nguyên.
Sau vài cái hô hấp, nàng rút bàn tay về. Rất nhanh, từ dưới đất, một chồi non chui từ dưới đất lên.
Chồi non này vừa có màu xanh lục lại vừa trong suốt, thập phần tươi mới. Nó sinh trưởng nhanh như gió, càng ngày càng dài và to, từ màu vàng lục
biến thành màu xanh nhạt, cuối cùng trở thành màu xanh đậm. (DG xanh lá cây ko phải xanh dương đâu)))
Hình dạng lúc trưởng thành của nó giống như một cây xương rồng cảnh. Bề mặt ngoài của cái cây tràn đầy gai nhọn màu đen, lớp vỏ dày màu xanh
đậm.
Sau một lúc, ở giữa đỉnh chóp của cái cây, xuất hiện một nụ hoa.
Nụ hoa màu trắng dần dần lớn lên, trở thành bông hoa, kiều diễm ướt át. Nhưng cái cây lại héo đi, giống như là chết khô.
Thiết Nhược Nam duỗi ngón tay ra, nhẹ nhàng mà ngắt bông hoa này xuống. Cây xương rồng dần dần hoá thành bụi, sau vài giây thì hoàn toàn
biến mất.
Tiên nhân chỉ, là cổ trùng tam chuyển, thuộc loại cổ trùng tiêu hao.
Thiết Nhược Nam lấy bông hoa ra, cẩn thận từng li từng tí mở ra.
Bông hoa này không phải được từng cánh hoa cánh hoa bọc lại, mà giống một tờ giấy bị vò lại.
Thiết Nhược Nam đem bông hoa mở ra hết, bông hoa trở thành một tờ giấy trắng.
Trên tờ giấy trắng viết hai chữ “Tư chất”.
Hai chữ này, đối với những người khác mà nói, không có gì lạ, hay đúng hơn là họ không hiểu được. Nhưng đối với Thiết Nhược Nam mà nói, đây là
lời nhắc nhở vô cùng quan trọng.
Thảo cổ (1) như Tiên Nhân Chỉ, vốn vận dụng như thế, cung cấp linh cảm cho cổ sư suy nghĩ mãi mà không ra, có tác dụng phá vỡ lớp cửa sổ giấy
kia, làm cho cổ sư hiểu ra vấn đề.
(1) cổ trùng dạng cây cỏ
“Đúng rồi, chính là tư chất” Thiết Nhược Nam khẽ kêu một tiếng.
Nàng chợt từ trong ngực lấy ra bức thư, trong bức thư ghi lại toàn bộ tình báo mà Cổ Phú thu thập được.
Trong những tình báo này, có như vậy một hàng nội dung, viết rằng Tịnh Thuỷ Cổ lúc nào, giá gì bị Cổ Nguyệt Xích Luyện mua được.
“Đúng, chính là cái này Con lúc trước cũng nhìn đến chỗ này, nhưng không có nghĩ đến hàm ý sâu xa trong này. Luôn có những chỗ mà chúng ta
xem nhẹ. Tiên Nhân Chỉ thay con trả lời, cho con đáp án. Đúng vậy...... tác dụng của Tịnh Thủy Cổ chỉ có một, đó là tiêu trừ khí tức dị chủng chân
nguyên bên trong không khiếu.”
"Cổ Nguyệt Xích Luyện vì cái gì cần đến nó Ha ha, tình huống này quá thường gặp, thường xuyên phát sinh trong nhiều sơn trại. Hẳn là cho người
thừa kế Xích mạch dùng a. Tư chất của người thừa kế Xích mạch quá thấp, Cổ Nguyệt Xích Luyện liền quán chú chân nguyên, nâng cao tu vi của
hắn. Để loại bỏ di chứng, phải cần Tịnh Thủy Cổ. Phương Nguyên không biết vì sao biết được bí mật này, liền uy hiếp Xích mạch, bởi vậy làm cho Xích mạch thỏa hiệp, cho hắn Tửu Trùng."
Thiết Nhược Nam không ngừng thì thào, nói ra giả thiết của nàng.
“Thiết cô nương, cô thật sự quá lợi hại. Chỉ dựa vào điểm ấy, có thể suy đoán ra nhiều điều như vậy Nhưng mà tư chất Cổ Nguyệt Xích Thành rõ
ràng là ất đẳng a.” Phương Chính nói.
“Tư chất ất đẳng, ha ha, chẳng lẽ không thể lừa gạt sao Muốn chứng minh điều này, rất là đơn giản. Chỉ cần kiểm tra không khiếu của Xích
Thành, chân tướng sẽ rõ ràng.” Thiết Nhược Nam ánh mắt sáng rực, khóe miệng nhếch lên.
“Không được.” Thiết Huyết Lãnh lắc đầu ngăn cản.
Điều tra ra điều này, sẽ là sự đả kích nghiệm trọng đối với Xích mạch, khiến cao tầng của Cổ Nguyệt sơn trại xao động, tiến hành đấu đá chính trị.
Thiết Huyết Lãnh nói nhỏ “Chúng ta tới đây để phá án, không phải đến để phá hoại. Chúng ta chỉ là người ngoài, trừ khi không thể làm gì, nếu
không không cần nhúng tay vào chính trị.”
Thiết Nhược Nam gật gật đầu “Phụ thân nói đúng. Bất quá trừ phương pháp này, còn có phương pháp khác có thể chứng minh. Ta nhớ rõ, phàm là
trọng đại hiến tế điển lễ, các gia tộc đều dùng Lưu Ảnh Tồn Thanh Cổ ghi lại, đây đã là thông lệ truyền thống. Tin tưởng rằng Cổ Nguyệt gia tộc sẽ
không phải là ngoại lệ đi. Ta muốn xem lại hình ảnh của lần khai khiếu đại điển kia”
......
“Thiết thần bộ, các ngươi bôn ba phá án nhiều ngày như vậy, thật sự rất vất vả, mời uống trà Về phần hình ảnh mà các người muốn kiểm tra, nó
nằm trong mật thất trong khu vực cấm của tộc ta. Hai vị không tiện đi vào, nhưng ta đã phái người đi lấy. Chờ một lát sẽ có.” Cổ Nguyệt Bác ngồi
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]