Thiết Huyết Lãnh lại nói:
"Bây giờ, ngươi hãy phân tích một chút về tên Phương Nguyên.”
“Phụ thân, người hoài nghi Phương Nguyên sao?”
Thiết Nhược Nam sửng sốt một chút, chợt lại nói:
“Hắn là người rất thông minh, khi giới thiệu về sơn trại cho chúng ta, mỗi một câu đều vừa củ, trật tự rõ ràng. Hả......”
Thiết Nhược Nam bỗng nhiên hít một hơi lạnh. Nàng nhíu mày:
"Vừa rồi không có nhận ra, nhưng mà nhờ phụ thân nhắc nhở, ta phát hiện ! Tên Phương Nguyên này, hắn nói mỗi một câu, đều là sự thật, loại bỏ tình cảm cả nhân. Dưới góc nhìn của người đứng xem, bình tĩnh kể rõ. Làm cho người ta tìm không thấy được nhược điểm trong lời nói của hắn, cũng không làm lộ ra bất kì manh mối gì. Lời nói của hắn, thực...... Thực...... Thực sạch sẽ.”
Nàng do dự một chút, cuối cùng dùng từ “Sạch sẽ”.
Thiết Huyết Lãnh gật gật đầu, lại lắc đầu:
“Hắn không phải vứt bỏ tình cảm cá nhân, bất luận kẻ nào đều có cảm tình, cho dù là sát thủ lạnh lùng, khát máu cũng có tình cảm. Hắn đem tình cảm của bản thân, che dấu rất khá, khống chế rất tốt. Trên người thiếu niên này, có một cỗ ma tính.”
“Ma tính?”
“Không sai. Nghỉ lại xem, hắn ở tiệc rượu trực tiếp thẳng thắn thừa nhận chính mình sợ hãi, không dám lên chiến trường. Ngươi nói xem, nếu là người bình thường, sẽ làm như vậy sao?” Thiết Huyết Lãnh hỏi.
Thiết Nhược Nam lắc đầu:
“Sẽ không. Cổ sư đều xem vinh dự của gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chan-nhan/3217966/quyen-1-chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.