Dịch giả: lamlamyu17
Màng sáng trong suốt, mặt biển chân nguyên đỏ nhạt, ba đào sinh diệt, sóng triều lên xuống.
Trên mặt biển, hai con Tửu Trùng trắng mập đang hút nước. Trên khoảng không phía trên, Hắc Thỉ cổ như con bọ rùa màu đen lẩn quẩn quanh Xích Thiết Xá Lợi cổ đang lơ lửng, không ngừng vỗ cánh lượn vòng.
Bạch Ngọc cổ như viên đá cuội, chìm sâu dưới đáy biển, không hề nhúc nhích.
Xuân Thu Thiền thì giấu kín mình, vẫn tiếp tục ngủ say tịnh dưỡng như trước.
"Đến lúc rồi." Phương Nguyên động ý niệm, sóng biển cuộn trào, một luồng chân nguyên xông ngược lên, trực tiếp rưới vào trong Xích Thiết Xá Lợi cổ.
Xích Thiết Xá Lợi cổ lập tức lảo đảo bay lên, tỏa ra hào quang đỏ rực.
Không lâu sau, Xá Lợi cổ như thể một vầng mặt trời dần dần mọc lên, hào quang chiếu rọi trên toàn bộ vách không khiếu.
Hào quang, bỏng cháy như lửa, chói lòa như đao kiếm.
Hắc Thỉ cổ nhanh chóng không chịu nổi, tõm một tiếng, chui vào trong chân nguyên hải.
Hai con Tửu Trùng lại không chìm xuống.
Bạch Ngọc cổ thì lóe lóe sáng bên dưới đáy biển.
Nếu dựa theo phương pháp bình thường, Phương Nguyên muốn tiến quân lên nhị chuyển trung giai thì chỉ có cách ra sức dùng nước mài mòn, không ngừng thúc giục chân nguyên đỏ nhạt cọ rửa vách khiếu xung quanh.
Thế nhưng hiện tại, Xích Thiết Xá Lợi cổ bộc phát ra luồng ánh sáng đỏ chói lóa, khí thế bàng bạc, thay thế chân nguyên đỏ nhạt, trực tiếp tưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chan-nhan/3217907/quyen-1-chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.