Dịch giả: lamlamyu17
Một đêm không ngủ, trời vừa hửng sáng, Phương Nguyên liền đi ra ngoài, phóng tay mua sắm đồ đạc.
Phòng cho thuê rất đơn sơ, chăn đệm cũ nát, ở lại dài lâu khí lạnh thấm vào người tất sẽ sinh bệnh.
Tuy số nguyên thạch hiện giờ của Phương nguyên đã tiêu hao hơn phân nửa, thế nhưng vật dụng thường ngày cần phải có thì vẫn phải mua. Những thứ này không thể tiết kiệm được.
Đầu tiên là chăn đệm, cần bỏ thêm bông vải vào chăn, ít nhất phải hai tấm. Ngoài ra còn có khăn trải giường, nệm.
Đèn thì phải mua thêm một cái nữa mới đủ chiếu sáng, dầu thắp cũng phải dự trữ ít nhất hai bình.
Phương Nguyên suy nghĩ một lát, tuy rằng diện tích căn phòng cho thuê không lớn những vẫn có thể bày một cái bàn nhỏ và ghế, hắn dứt khoát mua luôn.
Quan trọng nhất vẫn là lò lửa.
Trời đông giá rét, không có lò lửa sửa ấm, ngủ trong đây đến nửa đêm sẽ bị đông lạnh mà tỉnh lại.
Ngoại trừ những thứ này ra, Phương còn phải mua một ít lương khô, lại tự chuẩn bị một ít nước, cũng đủ cho nhu cầu của hắn trong bảy ngày.
...
Mặt trời ngày đông thong thả mọc lên, toả ra ánh nắng lười nhác.
Cổ Nguyệt Giác Tam và bốn vị cổ sư đứng ở cổng phía bắc sơn trại, đã chờ đợi đến sốt ruột rồi.
"Thật bất thường, đêm qua rõ ràng là đã hẹn ở địa điểm và thời gian này. Thế nhưng bây giờ đã qua một khắc chung, tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chan-nhan/3217883/quyen-1-chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.