Dịch: A Hổ 
Bầu trời đêm đầu hè thật xinh đẹp. 
Trên trời không có lấy một đám mây trôi, những ngôi sao như những đốm sáng lấp lánh. 
Dế đàn hương điểm trang lên sân khấu, thay thế vị trí của dế long hoàn, chúng nó ở trong bụi cỏ, ở bên khe suối, ở trên cành cây, hát vang khúc ca trữ tình. 
Trong Cổ Nguyệt sơn trại sáng lên vô số ngọn đèn như thể đang cùng nhau tỏa sáng với bầu trời sao xa xôi. 
Trong gió đêm, từng ngọn trúc xanh biếc đứng thẳng tắp, dưới trời sao, cảnh vật nơi đây mang vẻ đẹp thanh bình và tĩnh lặng. 
Lúc này, Phương Nguyên lại không có ở sơn trại mà ở trong khe đá bí động. 
Hắn nửa quỳ trên mặt đất, tay phải xoa lên vách đá, lòng bàn tay tỏa ra một quầng sáng màu xanh. 
Trên vách đá này, hình ảnh ban đầu đã sớm biến mất, không khác gì những vách đá xung quanh. Nếu không phải Phương Nguyên nhớ rõ vị trí thì ai mà biết vách đá này có giấu truyền thừa của Hoa Tửu hành giả chứ? 
Buổi tối hơn một tháng trước, vách đá xảy ra biến đổi, đột nhiên xuất hiện kho tàng của Hoa Tửu hành giả. Hình ảnh hiện ra đầu tiên là Hoa Tửu hành giả cả người đẫm máu, tuyên bố muốn để lại truyền thừa. Tiếp theo là một hàng chữ bằng máu, nhắc nhở người kế thừa phá vỡ vách đá, sẽ xuất hiện cửa động. Sau đó, hàng chữ bằng máu biến mất không thấy nữa, hiệu lực của Lưu Ảnh Tồn Thanh cổ hoàn toàn tiêu tan, vách đá 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chan-nhan/3217852/quyen-1-chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.