Dịch giả: lamlamyu17 
Dựa theo trí nhớ, Phương Nguyên mang Cổ Kim Sinh đi tới chỗ khe đá kia một lần nữa. 
Hai người đi vào khe đá, con đường càng ngày càng hẹp lại, trong tầm mắt hoàn toàn là bóng tối. Cổ Kim Sinh càng đi càng sợ, dù sao y cũng không quá quen như vậy. 
Cuối cùng, y cũng không kiềm chế được: "Ta có một nghi vấn. Từ trước đến nay, tên Cổ Phú kia luôn tỏ ra thành thật, hiền hoà thân thiết, có uy tín. Mà ta lại là lừa gạt, ép mua ép bán. Vì sao ngươi chọn ta làm vụ buôn bán này mà không chọn hắn chứ?" 
Trong khe đá vang lên câu trả lời của Phương Nguyên: "Đó là vì tu vi của ông ta quá cao. Nếu như thấy được vách đá này, ông ta có thể lựa chọn giao dịch với ta hoặc cũng có thể lựa chọn bỏ giao dịch, đưa vách đá cho tộc trưởng Cổ Nguyệt. Ta không thích giao quyền chủ động vào tay người khác. Huống chi ta không tin cái gì gọi là thành thật. Cái gọi là uy tín đều là chó má, chẳng qua là lợi ích quá nhỏ, không khiến người ta động lòng thôi." 
Nguyên nhân chủ yếu hơn chính là địa vị đặc thù của Cổ Kim Sinh, tu vi lại yếu kém, dễ dàng thao túng hơn. Nhưng tất nhiên là Phương Nguyên không nói rõ điều này. 
"Ha ha" Cổ Kim Sinh cười khan hai tiếng, sự hoài nghi lập tức tiêu tan hơn phân nửa, "Câu cuối cùng mà ngươi nói rất đúng ý ta." 
Cuối cùng, hai người đã chui vào hang động trong lòng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chan-nhan/3217838/quyen-1-chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.