3.
Tôi quay lại nhìn anh ta.
Rõ ràng vẫn là hình dáng lúc đó kia.
Rõ ràng vẫn là khuôn mặt đẹp trai đến đáng ghét kia.
Nhưng lúc này, trên người hắn, không còn ánh sáng như lúc đó nữa.
Tôi thì thào: "Tôi còn tưởng rằng, anh và bọn họ không giống nhau.
Vẻ mặt Giang Yến Tri cứng đờ trong chớp mắt.
Không khí im lặng.
Rất nhanh, hắn thu lại thần sắc, cười nhạo, "Tôi vốn cũng cho rằng, đó đều là đồn đãi, nhưng tôi hiện tại không thể không tin, ai ở bên cạnh cô, đều không có kết cục tốt đẹp!"
Hắn biết rõ cách giết tôi.
Lời nói ra, giống như một con dao nhỏ, hung hăng đâm vào người tôi.
"Cô khắc ai cũng không sao, vì sao phải khắc chị Tiểu Mẫn?!"
Tôi có lựa chọn nào sao?
Là lỗi của tôi sao?
Từ khi hiểu chuyện, tôi đã biết, tôi khiến người ta không ưa tôi.
Cái tên tôi nghe nhiều nhất, không phải tên tôi.
Mà là...... Đồ sao chổi.
Càng không có ai thân mật gọi tôi là Tinh Tinh.
Tất cả mọi người đối với tôi tránh còn không kịp.
Ngay cả bà nội tôi, người luôn dịu dàng với Thịnh Mẫn, ôn hòa với những đứa trẻ xa lạ.
Khi nhìn thấy tôi cho tới bây giờ chỉ lạnh mặt, bảo ta ra ngoài, cách xa bà ra một chút.
Sự ra đời của tôi, đánh đổi bằng mạng của đứa con trai nhỏ mà bà yêu quý nhất.
Đó là một đêm mùa đông khắc nghiệt, mẹ đau bụng không chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-cau-chuyen-nao-hanh-ha-nguoi-ta-den-ua-gan-khong/3123215/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.