Lý Thanh Lưu cau chặt chân mày, thực ra anh và tất cả mọi người đều biết, nhưng mà ai cũng không muốn tin kết quả như vậy. Lý Thanh Lưu nhận lấy tài liệu Trì Ba đưa cho, từ trong đó có thể nhìn thấy mấy điểm đáng ngờ khác nhau của Ngô Nguyệt Nhi. Đầu tiên, Ngô Nguyệt Nhi nói hung thủ tấn lqd công hai đứa con của cô ấy trước rồi mới tới mình, trải qua một hồi vật lộn, hung thủ mới chạy thoát, nhưng mà cô ấy không có nói hung thủ đã từng cầm dao đứng ở đó. Thứ hai, Lưu Đình Đình bị tấn công hai lần. Thứ ba, trong lời kể của cô ấy trên đường chạy trốn của hung thủ không có phát hiện bất cứ một dấu vết nào, cũng không có dấu vết của Ngô Nguyệt Nhi đuổi theo hung thủ, phải biết rằng, ngay lúc đó trong phòng có rất nhiều vết máu.
Lý Thanh Lưu nhíu mày, cầm lấy những chứng cứ này đi, nhưng đối với phòng kỹ thuật của bọn họ mà nói, còn có nhiều chỗ không rõ ràng lắm. Mấy ngày qua, bọn họ bị vụ án này làm cho ‘sứt đầu mẻ trán’ rồi.
Rốt cuộc Lộ Phi Nhi cũng được tan ca, đi ngang qua chợ ở đầu ngõ thì tiến vào, liên tục mấy ngày đều ăn mì ăn liền, hiện tại thấy mì ăn liền cô lại muốn ói ra, nhưng mà từ khi làm việc tới nay, Lộ Phi Nhi lại thêm một cái quái gở nữa, đó là không ăn bất cứ thứ gì có màu đỏ.
“Tới rồi à? Hôm nay ăn gì?” Là lão Hoàng, ông ấy hơn bốn mươi tuổi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-canh-sat-dang-yeu/2394763/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.